Chỉ Có Gió Biết - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-03-29 19:30:31
Lượt xem: 41
Lúc tôi tới công ty Tạ Từ, Diệp Tư Kỳ đang ở trong văn phòng anh ta khóc đến lê hoa đái vũ.
Trên gương mặt còn có dấu tay rất rõ ràng.
Kế sách cũ rích, cô ta nói là tôi đánh.
Tạ Từ đứng bên cạnh cô ta, nghiêm mặt chất vấn tôi sao lại đánh cô ta.
Trong đầu, Tạ Từ đang vỗ tay hoan hô:
"Vợ đánh hay lắm! Ghét nhất cái loại trà xanh dính như kẹo da trâu này."
Không biết vì sao, mỗi lần nghe thấy tiếng lòng của Tạ Từ tôi đều muốn cười.
Tôi ra vẻ tủi thân đi tới trước mặt Diệp Tư Kỳ.
Cô ta tưởng tôi muốn xin lỗi.
Nhưng mà, tôi giơ tay lên, mạnh mẽ tát cô ta một cái.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
"Nếu cô đã nói là tôi đánh, vậy thì bạt tai này tôi không thể lỗ được."
Kinh ngạc qua đi, Diệp Tư Kỳ ôm lấy cánh tay Tạ Từ gào khóc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/chi-co-gio-biet/chuong-4.html.]
Tạ Từ nhíu mày, thờ ơ trấn an cô ta, trong lòng lại là______
"Tay vợ có đau không nhỉ?"
Nhưng mà, dưới sự xúi giục của Diệp Từ Kỳ, Tạ Từ vẫn là nghiêm mặt trách mắng tôi.
Tôi ngẩng đầu nhìn anh ta.
"Tay đau."
Hàn ý dưới đáy mắt Tạ Từ trong nháy mắt tan rã.
Anh ta lấy thuốc từ trong ngăn kéo ra, cẩn thận bôi cho tôi, nhưng trong miệng vẫn giữ vẻ lạnh lùng.
"Bôi thuốc xong thì mau cút đi."
Trong lòng mắng anh ta ba trăm sáu mươi lần, tôi ngoài cười nhưng trong không cười nói:
"Được thôi, vậy tôi về nhà nấu cơm đợi anh nha."
Khoảnh khắc cánh cửa đóng lại, tôi nghe thấy Diệp Tư Kỳ hẹn anh ta tan làm cùng đi ăn tối.
Mà Tạ Từ lại lạnh lùng nói: "Không, buổi tối còn có việc."