Chị dâu tương lai “cực phẩm” - C9
Cập nhật lúc: 2024-08-05 11:55:48
Lượt xem: 210
9
Kết hôn không thành, Từ Nhiễm cũng không lấy được một phân tiền.
Cô ta đã tìm anh trai tôi vài lần, Từ Nhiễm khóc sướt mướt, nói cô ta sai rồi, cô ta thật lòng với anh trai tôi.
Truyện được đăng duy nhất trê. Monkey trên những kenh khác là giả mạo!
Nhưng lần này anh trai tôi thật sự bị tổn thương thấu tim, một lần cũng không gặp cô.
Nhìn thấy phản ứng của anh trai tôi, tôi biết anh ấy quyết tâm không kết hôn.
Một người anh trai đang yên đang lành, bởi vì Từ Nhiễm biến thành não yêu đương, não yêu đương chữa khỏi tôi cũng bớt lo lắng.
Chuyện tôi không ngờ là, mẹ Từ Nhiễm lại ở trước cửa nhà tôi khóc lóc thảm thiết:
"Con gái tôi theo cậu vô ích lâu như vậy, kết quả là cái gì cũng không nhận được, phí tổn thất thanh xuân các người bồi thường thế nào?"
Bà náo loạn mấy lần, đều bị anh trai tôi tự tay đuổi đi.
Mắt thấy cái gì tốt cũng không vớt được, mẹ Từ Nhiễm đề nghị chia đều phòng cưới của anh trai tôi.
Lý do là phòng tân hôn viết tên Từ Nhiễm, hiện tại không kết hôn, phòng ở cũng có thể là mỗi người một nửa.
Anh tôi vừa nghe liền nổ tung, hai mắt đỏ bừng, nói mình không sớm nhìn rõ bộ mặt thật của Từ Nhiễm.
Nhà tuy viết tên Từ Nhiễm, nhưng toàn bộ tiền là do ba mẹ tôi chi, cho dù mang ra tòa án Từ gia cũng không được chia một xu.
Mẹ Từ Nhiễm không tin, quay đầu kiện anh trai tôi ra tòa.
Yêu cầu chia tài sản sau khi kết hôn.
Nói đùa, lòng dạ Tư Mã Chiêu(*) của Từ gia mọi người đều rõ, nhà chúng ta làm sao có thể để cho bọn họ như nguyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/chi-dau-tuong-lai-cuc-pham/c9.html.]
(*)lòng dạ Tư Mã Chiêu người người đều rõ”. Câu nói này dùng để mô tả dã tâm và tham vọng của một người nào đó mà ai trong thiên hạ cũng biết.
Đến ngày mở phiên tòa, Từ Nhiễm đi cùng mẹ cô.
Anh tôi lấy ra đủ loại chứng cứ mua nhà, nhưng Từ Nhiễm lại không lấy ra được gì.
Căn cứ vào luật hôn nhân mới nhất: "Phòng cưới do cha mẹ nhà trai bỏ vốn toàn bộ, cho dù trên giấy chứng nhận bất động sản có tên nhà gái, căn nhà này cũng thuộc về tài sản trước hôn nhân, thuộc về nhà trai sở hữu, không thuộc về tài sản chung, bởi vậy không thể chia cắt".
Từ Nhiễm thua kiện, cô ta oán hận đứng trước mặt tôi, lặng lẽ gào lên: "Chu Vận, đều là cô hủy hoại hạnh phúc của tôi, là cô hủy hoại cả đời tôi!"
Từ Nhiễm khóc mắt đỏ, có một dấu ấn rõ ràng trên khuôn mặt của mình.
Đó hẳn là mẹ cô đánh.
Không có tiền, mẹ Từ Nhiễm sẽ không cho cô sắc mặt tốt.
Nhưng điều tôi muốn nói với cô ấy là, hạnh phúc của cô ấy không ai có thể hủy hoại.
Bởi vì các nhà cô tâm thuật bất chính, tham lam thành tính, hủy diệt hạnh phúc của cô căn bản chính là chính cô.
Nhưng tôi cố ý muốn làm cô ấy buồn nôn, cho nên tôi nói là:
"Đúng vậy, cô hẳn là thế nào cũng không nghĩ tới, cô em chồng gả đi như tôi còn có thể tự tay đuổi cô ra khỏi nhà tôi chứ?"
Nói xong, tôi không để ý tới phản ứng của Từ Nhiễm, lái xe nghênh ngang rời đi.
Từ Nhiễm có một người mẹ như vậy, lớn lên trong một gia đình như vậy.
Cô vốn có cơ hội thay đổi, nhưng cô lại hoàn toàn kế thừa từng lời nói cử chỉ của mẹ Từ.
Bất kể đúng hay sai, họ sẽ nhắm vào tôi ngay khi tôi trở về nhà bố mẹ đẻ, vì sợ tôi sẽ lấy đi từng mũi khâu, sợi chỉ trong gia đình.
Tôi là con gái trong nhà, tôi có quyền về nhà ăn Tết, tôi cũng có quyền phát biểu ý kiến của mình!