Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chỉ Muốn Bên Em - Chương 102

Cập nhật lúc: 2024-10-24 21:19:54
Lượt xem: 28

Có thể lý giải được sự lo lắng của mẹ Quý. Năm xưa ở trên thương trường, tài năng của Quý Minh Sùng quá lớn, cũng đắc tội một số người. Sau này sở dĩ những người đó không bỏ đá xuống giếng, là vì không cần thiết phải đụng chạm đến bà già yếu đuối nhà họ Quý để làm gì.

 

Nhưng tình hình bây giờ không giống như vậy. Quý Minh Sùng vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, nhà họ Quý đang ở vào thế yếu, nếu thật sự đụng phải người có lòng dạ hẹp hòi chỉ sợ lại phiền phức.

 

Cô và ba Nguyễn không làm sao gọi điện thoại cho nhau được. Ông đột nhiên tìm đến, thái độ còn là một bộ tha thiết, như vậy khó trách làm cho người khác sinh nghi.

 

"Ba có chuyện gì trực tiếp nói đi." Nguyễn Tố ngữ khí bình tĩnh: "Trong nhà vẫn còn rất nhiều việc đợi con làm, không có nhiều thời gian."

 

Trong lòng ba Nguyễn có chút bất mãn.

 

Tại sao ông và con gái ruột không thân thiết, cũng là bởi vì điểm này, nào có con gái nào có thái độ này với ba mình?

 

Nhưng ông vẫn miễn cưỡng ép xuống tâm tình bất mãn, ông tiếp tục nở nụ cười hiền từ: "Biết là con bận, ba và mẹ con cũng ngày ngày lo lắng con sống không tốt. Nghĩ đi nghĩ lại, liền nghĩ ra một cách, hiện tại trong công ty vừa hay trống ra một vị trí. Ba nghĩ như thế này, con làm việc ở đây tiền lương cũng không cao, còn không bằng đến công ty nhà mình làm việc. Con tự mình sắp xếp thời gian đi làm, tiền lương khẳng định cao hơn so với con bây giờ nhiều. Thế nào? Ba mẹ không có bất công đúng không?"

 

Nguyễn Tố: "..."

 

Mặc dù lời này dùng ở trên người ba ruột không quá thích hợp, nhưng cô thật sự nghĩ, vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo..

 

"Không được đâu." Nguyễn Tố nói: "Con thích môi trường làm việc hiện tại, hơn nữa đến công ty, cũng không đúng chuyên nghành. Cảm ơn ý tốt của ba."

 

Ba Nguyễn căn bản không nghĩ đến cô sẽ từ chối, thình lình nghe được lời này, còn có chút kinh ngạc. Nhưng kinh ngạc qua đi, ông lại bình tĩnh lại.

 

"Con làm việc ở đây có thể có tương lai gì? Ba sẽ không hại con."

 

Nguyễn Tố thầm nghĩ, vậy cũng khó nói trước.

 

Thấy Nguyễn Tố một bộ nặng nhẹ không nghe lại ngốc ngốc, ba Nguyễn thở dài một hơi thật sâu: "Bỏ đi, chuyện này cũng không vội, con từ từ suy nghĩ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/chi-muon-ben-em/chuong-102.html.]

Nguyễn Tố thấy cuộc nói chuyện nhạt nhẽo đã kết thúc, liền muốn xuống xe. Ba Nguyễn lại kêu cô lại, cẩn thận mà thăm dò nói: "Tố Tố, con lúc này mỗi ngày đều bận làm những gì?"

 

Vừa nghe lời này, hồi chuông cảnh báo trong lòng Nguyễn Tố reo vang, thân thể cô không tự giác căng chặt lại: "Có thể bận bịu gì chứ, đơn vị và trong nhà hai điểm tạo thành một đường thẳng."

 

Ba Nguyễn muốn hỏi Nguyễn Tố và Thịnh Viễn là quan hệ gì, nhưng lời đến bên miệng lại nuốt xuống, sửa lại: "Tố Tố, ba lúc đó thật sự không nghĩ qua muốn con đến nhà họ Quý. Mạn Mạn quá không hiểu chuyện rồi, cũng quá ầm ĩ, con hẳn biết ba cũng rất khó xử đi? Nhưng mà con yên tâm, trong lòng ba đều biết rõ. Con còn trẻ, không thể thật sự để con ngốc ở nhà họ Quý cả đời. Đợi qua tết, ba tự mình đến thăm Quý phu nhân, đến lúc đó con về nhà với ba."

 

Nguyễn Tố kinh ngạc mà nhìn ba Nguyễn, hoàn toàn không liệu đến ông sẽ nói ra lời như vậy.

 

Ba Nguyễn cho rằng cô cảm động rồi, biểu tình trên mặt càng là ôn hòa: "Con và Minh Sùng cũng không có lãnh chứng. Mọi người đều biết, con giúp ba trả ơn cho nhà họ Quý, ai cũng khen con là đứa trẻ hiếu thuận hiểu chuyện. Bây giờ ba cũng nghĩ thông rồi, vẫn là hạnh phúc của con quan trọng nhất. Nếu con sống không tốt, ba và mẹ con cũng sẽ không an tâm. Nếu con gặp được người thích hợp, ba tuyệt đối không ngăn trở con, con cứ buông tay sống cuộc sống của con."

 

Ông cảm thấy ông đã ám chỉ rất rõ ràng rồi.

 

Chỉ cần con gái và Thịnh Viễn thật sự có chuyện như thế, vậy để ông gánh thanh danh không tốt trên lưng, đó cũng là đáng giá.

 

* * *

 

Nguyễn Tố từ chối đề nghị đưa cô về nhà của ba Nguyễn, cô tự mình xuống xe, vẻ mặt c.h.ế.t lặng hướng trạm tàu điện ngầm mà đi.

 

Hôm nay tuy là không có mưa, nhưng không khí vẫn ẩm ướt lạnh lẽo, lạnh thấu xương cốt người ta.

 

Cô cảm thấy mặt mình đều bị gió đông thổi cứng rồi. Vào trạm tàu điện ngầm, cô không vội vàng đuổi theo tàu điện ngầm mà đến nhà vệ sinh dùng nước lạnh rửa mặt. Cô vịn vào bồn rửa mặt, ngẩng đầu nhìn chính mình trong gương.

 

Mặc dù trong lòng nói sẽ không có thêm mong chờ, nhưng khi cô đoán được ý đồ của ba Nguyễn, cô vẫn không tránh khỏi khó chịu một chút.

 

Hết thảy của hết thảy, đều làm cô cả người rét run. Cô cho rằng làm thế thân cho mối hôn ước này là đã kết thúc rồi. Nhưng không ngờ, dưới con mắt của ba Nguyễn, cô và Quý Minh Sùng không lãnh chứng, trên pháp luật trong mắt mọi người cô vẫn là độc thân. Ông thậm chí khuyến khích cô tìm hạnh phúc thuộc về mình.

 

Nực cười biết bao.

 

Mặc dù hiện tại cô và Quý Minh Sùng vô danh vô thực, từ giây phút anh tỉnh lại kia, cô đã không xem anh là chồng, anh cũng không xem cô là vợ. Nhưng nói thế nào thì hiện tại cô và Quý Minh Sùng cũng đã cột vào một chỗ rồi a..

Loading...