Chỉ Muốn Bên Em - Chương 90
Cập nhật lúc: 2024-10-22 18:04:29
Lượt xem: 38
Vốn dĩ mẹ Quý cũng lo lắng, con trai ngồi trên xe lăn sẽ không muốn gặp người khác. Nào biết sau khi anh học được cách dùng xe lăn, Quý Minh Sùng liền không rảnh rỗi ở trong nhà. Anh thường ra ngoài đi dạo, vừa mới đầu người trong nhà đều kinh hồn táng đảm, không ngờ anh lại thuần thục đến độ phảng phất cứ như thời gian anh ngồi xe lăn đã lâu lắm rồi.
Nguyễn Tố còn nói: "Em chút nữa còn cho rằng anh ngồi xe lăn đã mấy năm rồi.."
Quý Minh Sùng nhớ lại những chuyện trong thế giới kia: "Có lẽ."
Anh ngồi trên xe lăn, khí độ vẫn bất phàm. Ngược lại, trên người anh đã bớt đi sự trẻ con năm đó, tự thân thu liễm sự sắc sảo. Anh của bây giờ, vững vàng bình tĩnh lại thành thục. Nguyễn Tố đứng ở cửa nhìn anh đang tắm nắng ở trong sân. Cô cũng sẽ phát từ nội tâm cảm giác, anh ngồi trên xe lăn, thấp hơn rất nhiều người, nhưng sau này anh sẽ đứng cao hơn hết thảy mọi người. Cô vô cùng chắc chắn.
Quý Minh Sùng cũng không muốn giấu giếm chuyện trúng vé số, nhưng mà vẫn phải tìm một thời cơ thích hợp để nói ra.
Ngày mở thưởng hôm sau, Quý Minh Sùng để mẹ Quý chuẩn bị một chút, cả nhà cùng nhau ăn bữa cơm. Đương nhiên cũng mời cả Thịnh Viễn vẫn luôn giúp đỡ anh.
Mẹ Quý đồng ý rồi hẹn với bà Vương hàng xóm đi chợ mua thức ăn.
Hai người già sáu mươi tuổi sáp vào nhau liền tán chuyện bát quái.
Lúc trước mẹ Quý có áp lực tâm lý, đối với rất nhiều chuyện cũng không để tâm. Bây giờ con trai tỉnh rồi, tình trạng cũng càng ngày càng tốt lên, trở về với cuộc sống của người bình thường cũng là chuyện sớm muộn. Tâm tình bà vui sướng, cũng thích tán chuyện bát quái hàng ngày hơn.
Bà Vương đột nhiên hỏi: "Rốt cuộc bây giờ Tố Tố có phải là con dâu đích thực của bà không?"
Mẹ Quý dừng một chút: "Có ý gì?"
"Tôi chính là suy nghĩ a, Tố Tố là cô gái tốt ngàn dặm mới tìm được một người. Trước đây tôi không dám nói cho bà nghe, lúc Tố Tố vừa đến nhà bà, mấy người lớn ở trong tiểu khu cũng không phải không hỏi thăm qua tôi, bọn họ đều thích con bé." Bà Vương đè thấp âm thanh: "Trước đây Quý Minh Sùng nhà bà chưa tỉnh dậy, bây giờ nó tỉnh rồi, hai người có phải.. ân?"
Bà Vương thập phần hứng thú đối với chuyện bát quái.
Lúc trước Quý Minh Sùng chưa tỉnh lại, mối hôn sự này tự nhiên là vô danh vô thật. Bây giờ tỉnh lại rồi, hai người này muốn làm sao đây?
Là xem như hôn sự không tồn tại, hay là yêu đương lĩnh chứng trở thành vợ chồng hữu danh hữu thật đây?
Mẹ Quý nghe lời này lại là sửng sốt.
Bà trước đây chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này. Chung quy con trai mặc dù đã tỉnh rồi, nhưng chuyện trong nhà vẫn còn rất nhiều. Nhiều đến nỗi không có ý tứ cũng không có thời gian nghĩ đến những chuyện này.
Giờ đây bị bà Vương thức tỉnh, bà mới hiểu được, con trai tỉnh lại rồi, giữa nó và Tố Tố nên làm sao đây?
"Bà thích Tố Tố mà phải không?" Bà Vương chú ý sắc mặt mẹ Quý, hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/chi-muon-ben-em/chuong-90.html.]
Mẹ Quý không gật đầu cũng không lắc đầu, có điều ai cũng đều nhìn ra, bà đối với Nguyễn Tố là vừa lòng cùng yêu thích, hoàn toàn xem như người trong nhà mà đối đãi.
Trong tâm tư, mẹ Quý đương nhiên là hy vọng Nguyễn Tố có thể thật sự trở thành một thành viên của cái nhà này.
Mấy năm nay bà cũng đã trải qua bao thăng trầm, nếm hết nhân tình ấm lạnh. Bây giờ bà chỉ hy vọng người một nhà có thể bình bình an an ở bên nhau.
Bà Vương tiếp tục nói: "Tố Tố đối với nhà bà thật là không còn gì để nói. Tôi cũng chưa từng thấy qua con dâu nào đảm đang lại còn tốt như vậy. Kỳ thật nếu như con bé và Minh Sùng đều có tâm tư trên phương diện này, vậy không bằng thuận nước đẩy thuyền, bà nói phải không?"
Không hề nghi ngờ là mẹ Quý đã động tâm.
Nhưng đời này bà đã làm chuyện hồ đồ một lần rồi, không thể lại hồ đồ nữa.
Tuy rằng rất thích Nguyễn Tố, nhưng bà vẫn lắc đầu nói: "Bà cũng nói rồi, xã hội bây giờ coi trọng tự do yêu đương. Tôi vẫn phải nghe ngóng một chút, tôi biết suy nghĩ của Tố Tố, con bé không có ý kia với Minh Sùng."
"Còn Minh Sùng? Hai người kia mà, chỉ cần một người có ý, thì có thể thử xem."
Mẹ Quý ngây ngẩn cả người.
Bà vẫn không biết ý tứ của con trai, cũng không biết suy nghĩ của anh là gì.
Hai người con trai của bà đều là người có chủ kiến. Con trai lớn, tự nhiên không có khả năng nói những chuyện này với bà. Thời gian dài bà cũng không hỏi.
Quý Minh Sùng là tâm tư gì đây?
Bà Vương nói: "Có thể hỏi Minh Sùng một chút, xem rốt cuộc là hình thức gì, Tố Tố ở nhà bà là thân phận gì?"
Dù có là xã hội hiện đại, cô gái nhà người ta sống ở nhà họ Quý, rốt cuộc vẫn nên có một cái thân phận.
Mẹ Quý thở dài một hơi: "Vậy tôi đi hỏi Minh Sùng thử xem, chuyện này tôi đúng là không có nghĩ nhiều."
Bà Vương chỉ ra chân tướng: "Đó là vì trong lòng bà đã xem Tố Tố như là con dâu, vì vậy bà không cảm thấy có gì kỳ lạ."
Đích xác, mẹ Quý đã xem Nguyễn Tố như là một thành viên không thể thiếu trong nhà. Bà không nghĩ trên phương diện kia, nhưng sâu thẳm trong lòng, bà cảm thấy Tố Tố chính là con dâu của bà.
Bây giờ bị bà Vương chỉ điểm, bà cũng không thể không nghiêm túc suy xét chuyện này.
Tại sao Nguyễn Tố lại ở trong cái nhà này, bà rõ ràng hơn ai hết nguyên do bên trong. Cũng như vậy, bà cũng biết, Nguyễn Tố đối với con trai hẳn là không có ý nghĩ trên phương diện kia. Cũng có thể là Nguyễn Tố cũng không ở trên phương diện kia mà nghĩ.. Vậy con trai bà thì sao?