Chích Dã - 18+19
Cập nhật lúc: 2024-03-13 19:06:12
Lượt xem: 3,816
18
Chúng tôi quẩy trong tiệm của A Côn cả đêm, tới hừng đông mới ngủ.
Khi tôi tỉnh dậy, mọi người nằm vạ vật khắp chỗ.
Tôi rất rất thích bầu không khí bây giờ.
Tôi định ra ngoài hóng chút gió núi, nhưng lại bất ngờ nhìn thấy Cố Hoài Cảnh.
Hắn sa sút đứng dưới dây điện, bên chân là những mẩu tàn thuốc, còn cả rất nhiều vỏ chai rượu rỗng.
Tôi không rõ hắn đứng ở đây từ lúc nào, cũng chẳng rõ hắn chờ bao lâu.
Càng không muốn biết hắn tới làm gì.
Tôi không muốn gặp hắn.
Nhưng vẫn bị hắn nhanh chân chặn đường.
"Thích Uyển Ninh, chúng ta kết hôn đi."
Hắn lấy hộ khẩu ra khỏi ngực.
Tôi không biết hắn đang giở trò gì, tôi lùi sau một bước, giơ tay lên: "Cố Hoài Cảnh, tôi đã kết hôn rồi."
Nhìn chiếc nhẫn trên ngón áp út của tôi, hắn cứng ngắc tại chỗ.
"Cô kết hôn với gã tay đua kia rồi ư?"
Tôi gật đầu.
Hắn lập tức nổi giận: "Sao cô có thể tùy tiện như thế chứ?"
"Các người quen biết nhau được bao nhiêu ngày, tại sao hắn thì được, mà tôi..."
Nói được một nửa thì hắn dừng lại, dần hạ giọng lẳng lặng nhìn tôi: "Hôn lễ thì tôi vẫn chưa bảo gia đình hủy bỏ, hai ngày sau chúng ta tổ chức lễ cưới đúng hẹn, được không?"
Tôi lắc đầu: "Không hủy hôn lễ, vì tôi đã đổi người kết hôn rồi."
Trong khoảnh khắc hắn sững sờ ra đó.
Lát sau hắn bật cười: "Nếu tên đó biết cô coi anh ta là kẻ thay thế, chắc chắn sẽ ly hôn với cô thôi."
"Thích Uyển Ninh... Đừng nghịch nữa. Kết hôn với tôi mới là lựa chọn tốt nhất cho cô."
Ồ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/chich-da/1819.html.]
Cố Hoài Cảnh không biết Kỳ Dã là người tôi yêu bấy lâu nay.
"Yên tâm, chúng tôi không ly hôn đâu."
LÚc này, giọng Kỳ Dã vang lên từ phía sau, anh vòng hai tay ôm lấy bờ vai tôi.
Lại đặt một nụ hôn lên bên môi tôi.
"Bởi vì kẻ phản bội sẽ phải xuống địa ngục."
Nhìn khuôn mặt cực kỳ giống mình này, Cố Hoài Cảnh không nói gì, chỉ thất hồn lạc phách bỏ đi.
19
Hai ngày trước hôn lễ.
Tôi và Kỳ Dã soạn danh sách khách mời.
Chúng tôi chỉ mời bạn bè thân thiết nhất để tổ chức một hôn lễ nhỏ ấm cúng của riêng mình.
Đương lúc bận rộn loay thì tôi đột nhiên nhận được cuộc gọi từ Tô Trăn Trăn.
Bên kia điện thoại, cô ta khe khẽ nức nở: "Cô đi gặp Cố Hoài Cảnh một lần được không? Anh ấy uống rượu tới ngộ độc cồn, phải vào bệnh viện rồi."
Tôi cảm thấy khó hiểu, chuyện này thì liên quan gì tới tôi.
Tô Trăn Trăn nghẹn ngào nói tiếp: "Tôi cứ ngỡ Cố Hoài Cảnh vẫn đang chờ tôi, thật lòng yêu tôi."
"Tôi tưởng rằng khi tôi trở lại, anh ấy sẽ kiên định đứng bên cạnh tôi."
"Một tuần kia, đúng là anh ấy ở bên tôi thật, nhưng lại không ngừng nhìn điện thoại của mình. Tôi biết anh ấy đang chờ cuộc gọi từ cô, nhưng cô chẳng hề hỏi han anh ấy một câu nào. Cho nên anh ấy dẫn tôi tới gặp cô nói từ hôn, thật ra là để chọc giận cô mà thôi."
"Nhưng cô lại bình tĩnh rời đi. Cô không biết sau khi cô đi rồi, anh ấy điên tới mức nào đâu. Cuối cùng tôi đã hiểu hóa ra trong trò chơi tìm người thay thế này, anh ấy đã nảy sinh tình cảm với cô."
"Biết cô ở bên người khác, anh ấy không ngừng uống rượu, miệng cứ lẩm bẩm tên cô..."
Tôi nhíu mày, cắt ngang lời Tô Trăn Trăn: "Mấy chuyện này tôi không muốn nghe, tôi không yêu anh ta."
"Chưa từng yêu anh ta dù chỉ một lần."
"Anh ta cũng không yêu tôi, chỉ là không cam lòng khi mình không nắm quyền chủ động trong mối quan hệ này mà thôi."
Dứt lời, tôi cúp máy.