Chờ chút, báo thù đã ! - Chương 14
Cập nhật lúc: 2024-10-11 00:33:54
Lượt xem: 40
Tuy nhiên, lần này, không cần tiên nữ giải thích thêm với ta.
Đợi đến khi ta trở về tiên giới phục vị, ký ức thuộc về ta liền trở về toàn bộ.
Sau đó, ta lại bị ghê tởm một lần nữa.
Pháp hiệu của ta là Thanh Lan, là nữ tiên quân đầu tiên của tiên giới.
Vì nhiều năm trước giao thủ với ma giới mà tu hành bị tổn hại nên xuống trần gian lịch kiếp.
Nguyên bản trong kiếp số này của ta, không có loại quỷ tình kiếp này, là Thẩm Khương...
Thẩm Khương là sư huynh của ta, nói thế nào thì cũng nên coi là thanh mai trúc mã nhưng luôn đối với ta không vừa mắt.
Ta lại không phải kẻ thích bị ngược đãi, Thẩm Khương đối với ta không tốt, ta tự nhiên cũng xa lánh hắn, vốn cũng không có quan hệ gì nhưng đợi đến khi ta xuống trần gian lịch kiếp, Thẩm Khương lại lấy danh nghĩa quan tâm ta, theo ta cùng nhau xuống trần gian.
Mỹ danh là, giúp ta lịch kiếp, xong còn tìm Tư mệnh tinh quân, sắp xếp cho chúng ta một mối tình sâu đậm mấy kiếp.
Ta: "?"
Từ chối nhé.
Ta chưa từng gặp chuyện kỳ lạ như vậy.
Thẩm Khương theo ta xuống trần gian, tiên nữ thầm thương trộm nhớ Thẩm Khương, cũng chính là Trình Vãn Nguyệt, cũng theo cùng xuống trần gian, trước khi nàng ta xuống trần gian, đã đến chỗ Nguyệt Lão trộm một sợi tơ hồng, trói mình và Thẩm Khương lại với nhau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cho-chut-bao-thu-da/chuong-14.html.]
Ta: "?"
Biết chơi thật.
Nhưng có liên quan gì đến ta?
Ta chỉ là một kẻ vô tội bị liên lụy thôi sao?
Ta khôi phục ký ức, Thẩm Khương tự nhiên cũng khôi phục.
Hắn nhìn ta, vẻ mặt động dung, giọng nói khàn khàn: "Thanh Lan..."
Tiếng gọi đó, thật sự khiến người nghe rơi lệ.
Ta không rơi lệ, ta chỉ muốn nôn.
Ta trực tiếp triệu hồi bản mệnh kiếm, chĩa vào Thẩm Khương.
Thẩm Khương sửng sốt một chút, sau đó giống như bị kích thích rất lớn: "Thanh Lan, nàng thế mà lại dùng kiếm chĩa vào ta? Tình cảm giữa chúng ta, quá khứ của chúng ta, chẳng lẽ đều là giả sao?"
Ta tức đến bật cười: "Ta và ngươi có tình cảm gì?"
Thẩm Khương nghe vậy, cười khổ một tiếng: "Thanh Lan, nếu ta không có tình cảm với nàng, ta sao lại theo nàng xuống trần gian, giúp nàng lịch kiếp?"
Ta thật sự hết nói nổi.
Đó là giúp ta lịch kiếp sao? Rõ ràng là gây chuyện cho ta.