Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chủ Mẫu Khó Cầu - 4

Cập nhật lúc: 2024-06-27 13:32:26
Lượt xem: 1,538

Nàng khác với vẻ dịu dàng, e ấp của Từ Vãn Ý, là một vẻ đẹp kiêu sa, phóng khoáng khác. Khóe mắt, đuôi mày đều toát lên vẻ phong tình, tựa như đóa anh túc đỏ rực giữa mùa hè, chỉ một ánh nhìn cũng đủ khiến người ta bùng cháy từ tận sâu thẳm tâm can.

Ánh mắt nàng dừng lại trên chuỗi hạt tương tư trên cổ tay Từ Vãn Ý, khẽ hừ lạnh một tiếng. Từ Vãn Ý chỉ mỉm cười hiền hòa, không hề tỏ ra tức giận.

Triệu Vân Ngạn đã giao Thính Tuyết Các cho nàng, nơi đó được xây dựng bên hồ nước, nhờ ánh nước phản chiếu mà sáng sủa, yên tĩnh, đến cả tiếng tuyết rơi cũng có thể nghe rõ. Thật là nơi lý tưởng để nàng gảy đàn tì bà. Đêm nay Triệu Vân Ngạn ở bên nàng.

Ta vốn nghĩ Từ Vãn Ý sẽ gọi Triệu Vân Ngạn sang, nhưng Nhạn Hà Các vẫn im ắng. Từ Vãn Ý là người rất cẩn trọng, có thể nói nàng luôn suy tính kỹ càng rồi mới hành động, thuận theo thời thế.

Trước khi ta bước vào phủ, nàng đã hiểu Triệu Vân Ngạn không hề yêu ta, gọi hắn đi cũng là vừa ý hắn. Nhưng hôm nay nhận ra Triệu Vân Ngạn coi trọng Ngô Hồng Tụ, nàng bỗng trở nên im ắng hơn nhiều.

Nửa đêm, Thính Tuyết Các đòi nước tới ba lần, Xuân Minh cắn cán bút lo lắng thay ta.

"Hầy, Đông Tình tỷ tỷ, hôm nay muội đi xin than cho phòng chúng ta, bọn hạ nhân đều lười nhác.

"Quyền quản gia vẫn nằm trong tay Từ Vãn Ý, tiểu thư người cũng không tranh giành, chủ mẫu mới xứng đáng quản gia."

Đông Tình đang rửa mặt cho ta, ta trêu Xuân Minh: "Ngày mai ta giành lại quyền quản gia, nguoie có biết xem sổ sách không?"

Xuân Minh ấp úng nói: "Tiểu thư biết mà! Đông Tình tỷ tỷ cũng biết mà! Muội sẽ làm đồ ăn ngon cho hai người!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/chu-mau-kho-cau/4.html.]

"Đông Tình tỷ tỷ và ta xem sổ sách, nàng ấy sẽ không có thời gian dạo phố với ngươi nữa, ta cũng không còn thời gian dạy muội chữ đâu."

Xuân Minh im bặt.

"Chúng ta không hiểu rõ nhà họ Triệu, cưỡng ép giành lấy, lỡ như làm hỏng việc sẽ bị người ta chê cười." Ta mỉm cười, "Lo lắng nhiều dễ già, không cần tranh giành nhất thời."

Xuân Minh thấy có lý.

Ta dặn Đông Tình, nếu có ai lười biếng cứ báo lại với ta, đuổi đi, đừng để Xuân Minh phải chịu ấm ức.

Ngày hôm sau, Đông Tình báo với ta. Từ Vãn Ý sai người mang nhiều đồ bổ đến Thính Tuyết Các, nhưng người của Thính Tuyết Các không coi trọng, vứt hết đi.

Ta ngẫm nghĩ một chút, hiểu ra Ngô Hồng Tụ đang mang thai, tâm lý đề phòng, chắc chắn sẽ không nhận.

"Tiểu thư, chúng ta có gửi gì qua đó không?"

Ta lắc đầu.

"Tiểu thư sợ lòng tốt bị coi như gan lòng lừa dối sao?"

“Không phải, ta chỉ là tiếc của, đồ tốt như vậy mà nàng vứt đi, ta cũng chẳng tiện nhặt về. Cũng không trách nàng ấy đa nghi, đang mang thai cẩn thận một chút cũng là điều nên làm."

Loading...