Cô bạn cùng phòng sa đoạ - 10
Cập nhật lúc: 2024-05-27 18:38:33
Lượt xem: 3,613
10
Vụ kiện của tôi kết thúc rất nhanh chóng.
Cả nhà trường và trang web chính thức đều công bố hành vi của Diêm Lỗi và những người khác.
Lại có một làn sóng tẩy chay mới trên mạng.
Cư dân mạng vẫn như trước đây, căm ghét cái ác và nhân danh chính nghĩa đứng lên chửi bới.
Sau khi nghe nói Diêm Lỗi không chịu nổi áp lực mà tự nguyện bỏ học, trong lòng tôi không hề d.a.o động
Cuối tuần, Tôi đang vội bắt xe buýt ngoài trường, không cẩn thận va phải ai đó.
Vừa định xin lỗi, tôi đã nghe thấy nụ cười nhàn nhạt từ phía trên đầu mình.
"Cậu vẫn luôn hậu đậu như thế, nếu không phải do tôi khỏe mạnh, thì chắc bị câu đ.â.m gãy xương rồi.”
Giọng nói của đối phương tựa như gió xuân, nhẹ nhàng ngọt ngào.
Trong lòng tôi dâng lên một cảm giác khó chịu.
Tôi ngẩng đầu lên, lạnh lùng liếc nhìn Lục Nghị Triết đang đứng trước mặt.
Khuôn mặt điển trai của cậu ta vẫn đẹp như xưa, ngắm mãi không chán.
Chỉ là hiện giờ tôi chẳng muốn nói gì với thằng cha này cả, mong rằng cậu ra cút khuất mắt tôi cho xong.
Nhưng Lục Nghị Triết rõ ràng là cố ý, tôi đi bên trái cậu ta qua trái, tôi lại sang phải thì cậu ta qua phải.
Kiểu gì cũng đứng chắn trước mặt tôi.
Rốt cuộc, tôi nổi giận.
"Lục Nghị Triết, chó ngoan không cản đường, làm phiền cậu nhường một chút."
Lục Nghị Triết bị lời nói của tôi làm cho sửng sốt, đứng đó hồi lâu không kịp phản ứng.
Sau khi tôi đi được hơn mười bước, cậu đuổi kịp tôi và hỏi tôi có chuyện gì.
"Cậu uống nhầm thuốc à Lạc Doanh Doanh."
"Trước kia cậu theo đuổi tôi hơn một năm. Sao lúc vừa đi vừa chắn tôi trên đường về ký túc xá không lộ ra bộ mặt này đi.”
"Lúc đầu tôi còn muốn làm cho cậu ngạc nhiên, hôm nay sẽ chấp nhận lời tỏ tình của cậu vậy mà cậu mắng tôi là chó.”
"Con gái đều dễ thay đổi vậy sao? Hay là cậu đang lạt mềm buộc chặt.”
"Lục Nghị Triết."
Đột nhiên một giọng nữ vang lên cắt ngang lời nói của Lục Nghị Triết.
(Bò không ăn cỏ bò ngu, đứa nào reup còn ngu hơn bò. Đọc tại page Xoài chua không lắc hoặc MonkeyD)
Chính là Lâm Noãn Thư đã biến mất gần nửa tháng.
Tôi nghe nói cô ta được chẩn đoán mắc chứng trầm cảm sau lần nhảy lầu gần đây.
Trong thời gian này, nhỏ ở lại nhà của chị mình để dưỡng bệnh.
Mới có nửa tháng, Lâm Noãn Thư đã gầy đi rất nhiều. Ngay cả đôi mắt cũng mất đi vẻ sáng bóng trước đây.
Cô ta xem tôi như là không khí, đi thẳng về phía Lục Nghị Triết.
Trong ánh mắt nhỏ có sự buồn bã và khó xử.
"Lục Nghị Triết, vì sao cậu không đến bệnh viện thăm mình?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/co-ban-cung-phong-sa-doa/10.html.]
"Lúc mình xuất viện cậu cũng không trả lời điện thoại của mình, mình thật sự không thể chịu nổi nữa nên mới đến trường tìm cậu. Tại sao cậu lại không để ý đến mình?"
“Cậu đang theo đuổi Lạc Doanh Doanh sao? Không phải cậu nói cậu khinh thường những đứa con gái giả vờ thanh cao như cậu ta sao? Tại sao cậu còn ở đây để lấy lòng nhỏ chứ?"
"Cậu có bệnh à!"
Sắc mặt Lục Nghị Triết đột nhiên lạnh lùng, ánh mắt sắc bén liếc nhìn Lâm Noãn Thư.
“Ở đây đừng nói nhảm, người không biết sẽ cho rằng tôi cùng cậu có quan hệ , cút đi, đừng dây dưa với tôi."
Dứt lời, cậu ta quay sang nhìn tôi.
Nói sẽ cho tôi một cơ hội cuối cùng để đi theo cậu ta, nếu không về sau không cần đến tìm cậu ta nữa.
"Lạc Doanh Doanh đi theo tôi, đừng nghe nữ nhân xui xẻo này nói bậy.”
Lục Nghị Triết nói xong bèn kéo tôi đi.
Tôi hất tay cậu ta ra.
Tôi đang định mắng thằng cha này thì bị Lâm Noãn Thư giành trước.
Cô ta mắng Lục Nghị Triết chơi đùa với tình cảm của mình, mắng cậu ta không phải là đàn ông
"Sao cậu bảo chỉ cần mình đánh chế.t cũng không khai cậu ra thì sau này cậu sẽ đối xử tốt với mình. Cậu lừa mình à?”
"Lục Nghị Triết, cái gì tôi cũng làm cho cậu mà giờ cậu đối xử với tôi như vậy sao?”
( Đoạn này là nu8 bắt đầu lật mặt nên đổi xưng hô)
Lâm Noãn Thư dần dần mất kiểm soát cảm xúc của mình.
Cô ta vừa khóc vừa gây rắc rối, thậm chí còn muốn cưỡng hôn Lục Nghị Triết ở nơi công cộng.
Nhỏ bám lấy Lục Nghị Triết như bạch tuộc, dù cậu ta có giằng xé cỡ nào cũng không chịu buông ra.
Lục Nghị Triết lo lắng đến mức giơ nắm đ.ấ.m định đánh cô ta..
"Lục Nghị Triết, cậu dám đánh con gái!"
Tôi theo bản năng lao về phía trước và đánh Lục Nghị Triết bằng chiếc ba lô trên tay
Các bạn nữ đang quan sát xung quanh cũng vây quanh và bảo vệ Lâm Noãn Thư sang một bên.
Lục Nghị Triết thì không biết bị ai thừa cơ tát hai cái.
Trên khuôn mặt vốn dĩ vốn điển trai của cậu ta có thêm vài vết xước.
Cậu ta thẹn quá hoá giận muốn rời khỏi hiện trường, nhưng Lâm Noãn Thư bên kia đã mất kiểm soát.
Một hơi nói hết Lục Nghị Triết kêu cô ta lấy trộm áo tôi như thế nào và chiến sự trong khuôn viên trường của họ.
"Lạc Doanh Doanh, cậu có biết vì sao Lục Nghị Triết mãi không chấp nhận cậu không?”
"Cậu ta đã sớm nhìn ra cậu không hiểu phong tình, sẽ không làm cậu ta thoả mãn trong chuyện ấy. Cho nên cậu ta một bên để cậu theo đuổi một bên thì xem tôi là thế thân mà hưởng thụ.”
"Con khốn, mày vẫn còn mặt mũi để nói à."
Lục Nghị Triết bị ngăn cản lại gần Lâm Noãn Thư, tức giận chửi ầm lên.
"Nếu như không phải mày cố ý cho tao nhìn thì tao mới không thèm.”
"Bây giờ cậu nói không thèm tôi? Vậy lúc vừa ôm tôi vừa gọi tên Lạc Doanh Doanh có sướng không.”
Tôi chưa bao giờ thấy một chàng trai và một cô gái nào mắng nhau như thế này.
Giống như hai con ch.ó điên vồ lấy nhau và cắn nhau một cách tuyệt vọng
Cần phải xé một miếng thịt trên cơ thể đối thủ trước khi bỏ cuộc.