Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cô Bao ở ngã tư đường - Chương 4-5

Cập nhật lúc: 2024-08-07 22:02:19
Lượt xem: 19

Sau khi về nhà, tôi lấy chậu ra dùng chu sa vẽ tụ hồn trận lên đó, bày tấm thẻ nhỏ ở giữa, lại lấy ra minh hương tôi đã cất giữ nhiều năm.

Hương này là năm đó tôi bám dính bốn ông ngoại mới lấy được, chuyên dành cho quỷ dùng, cách làm rất phiền phức. Tiền làm ra một nén hương đủ để tôi đi đến Bắc Kinh ăn một bữa ở nhà hàng sang trọng, bình thường không nỡ dùng.

Sau khi thắp ba nén hương, quỷ khí trên thẻ bắt đầu ngưng tụ, một bóng người nho nhỏ dần rõ ràng. Song, vì trước đó tôi đánh nó chỉ còn một hơi cho nên quỷ ảnh chỉ có trong thẻ, vẫn ở trạng thái phẳng.

Lần này thật sự là ảnh người 2D trên giấy.

Cô gái tỉnh lại căng thẳng nhìn xung quanh, chỉ vào người tôi liên tục chất vấn: "Anh là ai? Đây là đâu? Anh muốn làm gì? Vì sao nhìn tôi với vẻ háo sắc như thế?"

Tôi tức giận đến mức muốn dập tắt minh hương, đáp lời như pháo nổ: "Câu này tôi hỏi cô mới đúng? Tôi háo sắc? Vừa rồi người ngang ngược muốn chiếm thân thể của tôi là cô! Rốt cuộc cô muốn làm gì?"

Cô gái bị tôi hù dọa, chớp mắt hồi tưởng, chậm rãi gật đầu: "À đúng rồi, tiếc quá, suýt chút nữa đã thành công rồi."

Tôi tức giận đến mức đập bàn, cô ta chẳng có vẻ ăn năn chút nào cả!

Sau khi cô ta phát hiện mình đuối lý, lại thay đổi dáng vẻ nhìn tôi với vẻ đáng thương, cầu xin tôi cho cô ta mượn dùng thân thể của mình.

Tôi đã gặp nhiều oán quỷ c.h.ế.t không muốn đi, phần lớn là có tâm nguyện chưa hoàn thành. Tôi hỏi cô ta: "Rốt cuộc cô muốn làm gì? Nếu như chuyện tôi đủ khả năng thì có thể suy xét."

Gương mặt cô gái đỏ bừng, nhăn nhó.

"Cũng không phải chuyện phiền phức lắm... Chỉ không muốn bị người ta biết..."

Trong lòng tôi đã đoán ra bảy tám phần, trong tình huống này sẽ có lo lắng không buông.

Vì thế tôi nói: "Yên tâm, tôi có thể giữ bí mật cho cô."

Cô ta nghe vậy nở nụ cười, vẻ mặt rất đáng yêu.

"Ừm, giúp tôi g.i.ế.c người!"

Đào Hố Không Lấp team

Suýt chút nữa tôi bị trật eo rồi!

Đúng là chuyện này không thể để người khác biết được.

Rõ ràng hồn phách của nữ quỷ này đã bị hao tổn nghiêm trọng, không chỉ kí ức thiếu hụt mà trí thông minh cũng hạ xuống rất thấp, chẳng biết nói dối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/co-bao-o-nga-tu-duong/chuong-4-5.html.]

Cô ta chớp đôi mắt to nhìn tôi, giống như tôi đã đồng ý việc này.

"Cảm ơn, đã làm phiền anh rồi, nhất định anh phải khiến gã ta c.h.ế.t hẳn đấy!"

Tôi kích động hét với cô ta: "Cô xem g.i.ế.c người là gì thế? Xuống lầu lấy bưu kiện giúp cô à? Bị bắt sẽ bị xử b.ắ.n đấy!"

"Anh biết pháp thuật, chắc chắn sẽ không bị bắt lại."

"Pháp thuật cũng không thể ngoài vòng pháp luật được!"

"Cho nên có nghĩa anh có thể làm được nhưng không muốn giúp tôi à?"

"Tôi không làm được! Tôi là pháp sư, không phải sát thủ!"

Sắc mặt của cô ta đỏ lên, dáng vẻ ấm ức: "Chẳng phải có xăm phép à..."

"Đó là trò chơi thôi!"

Tôi thật sự không chịu được nữ quỷ đầu óc mơ hồ này.

Cô ta thấy tôi không có ý muốn giúp đỡ, vội đứng lên thở dốc tụ hồn ra khỏi trận, vừa đi vừa nói: "Được rồi, không trông cậy vào anh, tự tôi đi! Tôi muốn g.i.ế.c người! Tôi phải làm quỷ! Tôi làm làm người phụ nữ đáng sợ hơn Sadako!"

Cô ta hung hăng đi ra ngoài nhưng thân thể lại càng trong suốt.

Tên đầu đất này thật sự không biết giới hạn của mình, bây giờ cô ta chỉ còn một  hơi tàn, một khi đi ra khỏi tụ hồn trận thì sẽ hồn phi phách tán ngay.

Tôi đi lên kéo cô ta.

Vào giây phút tiếp xúc, đột nhiên tay của tôi run lên.

Oán hận, tuyệt vọng, phẫn nộ...

Oán hận to lớn như biển động, trong giây phút đã bao phủ tôi.

Trong giây phút đó, tôi thấy được ký ức của cô ta...

 

Loading...