Có huyền học trong tay, tôi điên cuồng vả mặt trong giới giải trí - Chương 104
Cập nhật lúc: 2024-10-07 23:24:48
Lượt xem: 45
Vì giấc mơ đó, cô đã thêm người bạn nam vào danh sách bạn bè trên WeChat từ nhóm bạn tiểu học, hai người chỉ nói chuyện qua loa vài câu. Thực sự, họ không có chủ đề chung nào, ngoài việc cả hai hiện đang sống trong cùng một thành phố, không còn điểm chung nào nữa.
Thế nhưng, người đàn ông này lại khiến cô không ngừng nghĩ về anh ta, mỗi đêm cô đều mơ thấy anh, và Điền Mẫn cảm thấy thực sự mình đã yêu người bạn nam đó.
Cô bắt đầu quan tâm đến WeChat của anh ấy, theo dõi dòng trạng thái trên WeChat, thậm chí còn dùng mối quan hệ của mình để tìm kiếm thông tin về anh.
Giống như một người bị ám ảnh.
Nhưng cảm giác thực sự của cô cho biết, cô không thích người bạn nam đó. Sau ngần ấy năm, cô thậm chí còn không biết anh ta là người như thế nào, làm sao có thể thích được?
Nhưng khi những giấc mơ ngày càng nhiều, cảm giác đó thậm chí còn thấm sâu vào cuộc sống hàng ngày của cô, cô thấy ảo giác khi làm việc, thấy người bạn nam mỉm cười với cô.
Một giấc mơ đã ảnh hưởng đến cô nhiều đến mức cô nghi ngờ mình mắc chứng ảo tưởng.
An Nhiên nghe xong câu chuyện của Điền Mẫn, cẩn thận nhìn kỹ gương mặt cô: "Điền Mẫn, cô gửi cho tôi ngày tháng năm sinh của cô qua tin nhắn riêng đi."
Điền Mẫn nhanh chóng gửi thông tin, An Nhiên nhận được rồi tính toán một chút, đại khái hiểu được nguyên nhân.
Cô hỏi: "Điền Mẫn, cô có nhớ lại được có chuyện gì đặc biệt xảy ra giữa cô và người bạn nam đó hồi tiểu học không?"
Điền Mẫn cúi đầu suy nghĩ trong vài giây, ấp úng đáp: "Có một chuyện, nhưng không biết có tính không."
An Nhiên nhướng mày, nhìn biểu cảm của cô có vẻ hơi khó nói: "Cô có thể kể cho tôi nghe không?"
Điền Mẫn:…..
"Hồi đó, tôi không học giỏi lắm, hehe… mỗi lần thi đều phải chép bài, hehe… mỗi lần chép bài cũng hơi khó khăn, hehe…"
Mọi người:….
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/co-huyen-hoc-trong-tay-toi-dien-cuong-va-mat-trong-gioi-giai-tri/chuong-104.html.]
An Nhiên:….
"Trong một lần kiểm tra, anh ấy ngồi trước tôi, chủ động đặt bài của mình xuống để tôi chép…."
An Nhiên:….
Được rồi, cô đã hiểu.
"Điền Mẫn, thực ra tình trạng của cô không nghiêm trọng lắm, chỉ là một chút chứng bệnh ly hồn thôi. Lát nữa mình sẽ nhờ trợ lý gửi cho cô một tấm bùa, cô đeo lên rồi phơi nắng một tháng là sẽ ổn."
Điền Mẫn ngạc nhiên: "An Thần, vậy tại sao tôi lại mơ thấy anh ta?"
An Nhiên im lặng một lúc rồi mở miệng với chút phức tạp: "Đó chỉ là một dạng chấp niệm đơn thuần, vì anh ta là ánh sáng duy nhất mà cô gặp được trong thời tiểu học! Điều đó chứng tỏ sâu thẳm trong lòng cô có thiện cảm với anh ta. Nếu cả hai đều chưa kết hôn, thì cô hãy theo đuổi anh ấy đi! Giờ đây, con gái theo đuổi con trai cũng đâu có khó."
"Thêm vào đó, cô còn có chút chứng bệnh ly hồn, mỗi đêm khi cô ngủ, một vài phần hồn của cô sẽ tự đi tìm niềm vui cho mình. Dựa trên chấp niệm của cô, niềm vui đó tìm đến anh chàng kia, hàng ngày nhìn thấy cuộc sống của anh ấy, cô tất nhiên sẽ cảm thấy rất thật, vì nó vốn là thật mà..."
"Chỉ là cô đã trộn lẫn cuộc sống của anh ta vào với cuộc sống của mình, thành một mớ hỗn độn." An Nhiên đưa tay lên trán, Điền Mẫn này...
Điền Mẫn ngượng ngùng cười: "Hì hì! An Thần, cô cũng biết anh ta độc thân à? Tôi cũng mới biết đây thôi! Hí hí."
Đào Hố Không Lấp team
An Nhiên:….
"Tôi là ai?"
An Thần đấy!
Thật là khó quá đi!
"Thôi dừng lại ở đây, người tiếp theo! Ai đó đáng tin hơn đi!"