Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cố Tri Nghi - Chương 34

Cập nhật lúc: 2024-07-23 09:54:10
Lượt xem: 150

(34)

 

Sau khi xuân đi, hơi thở giữa hè càng thêm nồng đậm.

 

Một buổi tối nọ, ta trở lại phòng, Cảnh Minh mặc áo lót hơi hở, tóc hơi ẩm ướt, giống như vừa mới tắm xong.

Truyện được đăng duy nhất trê. Monkey trên những kenh khác là giả mạo!

 

Hắn cầm một quyển sách đang xem, quần áo đơn bạc, mơ hồ có thể thấy được thân hình cường tráng, cơ bắp hướng đi thập phần rõ ràng.

 

Ta mới vừa đi qua, hắn đặt sách xuống, một tay ôm ta vào lòng.

 

Ta giãy dụa một chút, lại nghĩ đến chúng ta là phu thê, liền từ bỏ, vẫn do hắn ôm. 

 

Tay của hắn chậm rãi không an phận, từ eo tới mông, giống như là châm lửa, đi đến đâu chỗ đó một mảnh lửa nóng.

 

Lòng ta ngứa ngáy, giống như mèo cào, lại muốn hắn chạm vào càng nhiều.

 

Tay của hắn ở m.ô.n.g nhéo một cái, ta ưm một tiếng, xấu hổ che miệng, lấy mắt đi trừng hắn.

 

Cảnh Minh sao lại trở nên hư hỏng...

 

Bị ta trừng mắt, hắn ngược lại cười rất vui vẻ, nhập thân cắn vành tai ta, nói không rõ, 

 

"Hà Tông ngày ngày nói với ta, nữ nhi của hắn đáng yêu như thế nào. Ta không cần nữ nhi, ta có nàng là đủ rồi.”

 

Thanh âm của hắn mang theo dục vọng  nồng đậm, "Tri Nghi, ta muốn nangf.”

 

Hắn không nói ta cũng biết, bởi vì dưới m.ô.n.g này đoàn lửa nóng cấn đến hoảng.

 

Ta lấy can đảm đi cởi xiêm y của hắn, hắn mừng rỡ vì ta chủ động, nhưng tay ta run rẩy không ra dáng, thân thể bởi vì hắn đụng vào dần dần xụi lơ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/co-tri-nghi/chuong-34.html.]

Đêm xuân ấm áp trong sách Hồng La, tỉnh ngủ phát hiện Cảnh Minh ngủ ở một bên, chống tay nhìn ta. 

 

Ánh mắt hawsn rất sáng, "Nàng tỉnh rồi.”

 

Nói xong hôn một cái bên môi ta, "Phu nhân đêm qua vất vả rồi.”

 

Ta giật mình, kéo chăn che mặt, một lát sau lại bị hơi nóng mùa hè làm cho khó chịu, thò đầu ra đ.ấ.m Cảnh Minh một cái.

 

"Đừng nhìn, ta phải đứng dậy.”

 

“Được, ta dậy trước, phòng để lại cho nàng.”

 

Hắn nhặt quần áo rải rác trên mặt đất lên mặc vào, đi tủ quần áo lấy cho ta một bộ sạch sẽ đặt ở bên giường.

 

Cảnh Minh ôm ta qua chăn, thân hình to như vậy bao lấy tầm nhìn, trán hắn đặt lên trán ta.

 

"Nàng nằm thêm chút nữa, ta bảo các nha hoàn đưa chút đồ ăn tới.”

 

Ta cúi đầu ừ một tiếng, hắn lại nói, "Ta phải đi làm việc, đại khái giờ Dậu trở về, nàng nếu đói bụng thì ăn cơm trước, không cần chờ ta.”

 

Hai người kề sát vào nhau rất nóng, ta nhịn không được đẩy hắn ra, gió mát thổi vào tai mới cảm thấy mát mẻ hơn một chút. 

 

Hắn hôn lên trán, "Nàng chịu tiếp nhận ta, ta rất vui.”

 

Sau khi hắn đi, ta nằm trên giường nghĩ, mình bắt đầu tiếp nhận Cảnh Minh từ khi nào.

 

Trong đầu bỗng nhiên hiện lên trước cửa Hầu phủ đêm đó, hắn đứng ở trong ánh trăng, như là ta mộng thời niên thiếu vẫn ảo tưởng xa không thể với tới.

 

Ta hy vọng thế gian có thể có một phu quân chỉ thuộc về ta, sẽ không nạp thiếp, sẽ không phản bội, giữa chúng ta chỉ có thật lâu thật lâu.

 

Đây đại khái là hy vọng xa vời của mỗi nữ tử kinh thành đi.

Loading...