Cô vợ của sĩ quan - Chương 221
Cập nhật lúc: 2024-09-10 14:55:23
Lượt xem: 72
Bị biểu cảm trên mặt Đan Tuệ chọc cười, Chung Mẫn Phân vớt rau mận khô ngâm trong chậu ra, rửa sạch, vắt khô nước rồi đặt lên thớt thái, lúc này mới cười nói với cô bé: "Tuệ Tuệ, bà nội đang thái cái này gọi là rau mận khô, dùng để xào hấp với thịt ba chỉ chiên giòn. Bây giờ con còn nhỏ chưa ăn được, khi nào lớn lên chút nữa là ăn được nha."
Lúc Chung Mẫn Phân nói chuyện, Đan Tuệ lại nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Chung Mẫn Phân với đôi mắt tròn xoe, giống như đang cố gắng hiểu được những gì bà đang nói.
Chờ Chung Mẫn Phân nói xong, cô bé lại như đã nghe hiểu, a a hai tiếng với bà.
Chung Mẫn Phân thái nhỏ rau mận khổ đã được ngâm nở, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Đan Tuệ, tiếp tục cười nói với cô bé: "Cái gì? Bây giờ con muốn ăn luôn á? Nhưng con còn nhỏ lắm, bây giờ vẫn chưa ăn được, khi nào lớn lên mới có thể ăn."
Đan Tuệ vung nắm tay nhỏ trắng nõn nà non nớt của mình: "A a a."
Nhìn thấy Đan Tuệ tương tác với Chung Mẫn Phân như vậy, Trân Trân chỉ cảm thấy trong lòng mềm mại ấm áp, trên môi luôn nở một nụ cười.
Bé con bập bẹ đáng yêu như thế, lại cơn do mình sinh ra, thật sự nhìn mãi cũng không thấy chán.
Sau khi hấp xong tất cả bánh bao, Chung Mẫn Phân mới cho thịt ba chỉ và rau mận khô vào trong nồi để hấp.
Thịt ba chỉ và rau mận khô vừa hấp chín, đúng lúc Thị Hoài Minh kết thúc khoá huấn luyện mấy ngày trở về.
Nghe thấy tiếng mở cửa từ bên ngoài, Trân Trân ôm Đan Tuệ trong tay bước ra khỏi phòng bếp.
Nhìn thấy Thị Hoài Minh từ bên ngoài đi vào, cô cầm tay Đan Tuệ lên vẫy vẫy, cười nói: "Ba đã về rồi."
Thị Hoài Minh trở về sau khóa huấn luyện mấy ngày, cả người đầy bụi đất.
Anh đóng cửa đi tới cạnh Trân Trân, cũng cười nói: "Nhớ anh không?"
Trân Trân nhìn anh nói: "Anh đoán xem."
Cả người Thị Hoài Minh không sạch sẽ, thế nên anh cũng không đưa tay chạm vào Trân Trân và Đan Tuệ.
Anh đi đến cửa phòng bếp chào Chung Mẫn Phân, nói vài câu đơn giản rồi quay trở lại phòng lấy quần áo sạch và phiếu tắm, cầm thêm một cái chậu đựng khăn mặt xà bông và những thứ khác, cùng Hà Thạc tới nhà tắm tắm rửa trước.
Sau khi đi tắm về thì thay một bộ quần áo sạch sẽ, cả người nhẹ nhàng khoan khoái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/co-vo-cua-si-quan/chuong-221.html.]
Nhân lúc Chung Mẫn Phân không để ý, anh lén hôn lên má Trân Trân một cái, sau đó vươn tay ôm lấy Đan Tuệ từ trong lòng Trân Trân, nói chuyện với Đan Tuệ như không có chuyện gì xảy ra: "Con có nhớ cha không?"
Có Chung Mẫn Phân ở đây anh cũng dám làm bậy!
Trân Trân bị anh hôn đến mức khuôn mặt đỏ bừng, cô khẽ mím môi nhưng không phát ra tiếng.
Bữa tối đã sẵn sàng, có món thịt hấp rau mận khô, đậu hũ viên thịt, còn nấu thêm hai món chay.
Cộng thêm cháo kê đậm đặc và bánh bao mới ra lò, vừa ngon vừa đậm đà, đồng thời cũng lộ ra sự ấm áp.
Trong bữa ăn, Trân Trân đề cập với Thị Hoài Minh về những gì mình đã nói với Chung Mẫn Phân vào buổi chiều: "Em đã bàn bạc với mẹ một chút, dự định năm nay sẽ để gia đình anh cả cùng đến thành phố ăn Tết với chúng ta, anh cảm thấy thế nào?"
Đó là anh trai ruột của anh, tất nhiên Thị Hoài Minh nghĩ rằng điều đó thật tốt.
Hơn nữa lúc trước cũng định mời bọn họ tới đây chơi, nhân dịp ăn Tết cũng hợp lý.
Thế là anh không chút nghĩ ngợi, trực tiếp gật đầu nói: "Được, nếu như cả nhà anh cả đều tới thì năm nay sẽ đông vui lắm."
Trân Trân cười với anh: "Vậy thì tối anh hãy viết một lá thư gửi về nhà đi, nói cho anh cả và chị dâu một chút."
Thị Hoài Minh vẫn gật đầu: "Được."
Mặc dù vấn đề này đã nhanh chóng được giải quyết, nhưng Thị Hoài Minh vẫn suy nghĩ nhiều hơn một chút.
Sau khi ăn uống tắm rửa xong, Thị Hoài Minh trở về phòng ngồi xuống, lúc cầm giấy bút đang định viết thư, anh đột nhiên quay đầu nhìn Trân Trân hỏi: "Đúng rồi, lúc trước anh không ở nhà năm năm, em và anh cả chị dâu sinh sống như thế nào?"
Trước đây khi Thị Hoài Hà chưa đến, anh cũng không biết giữa Trân Trân và Thị Hoài Hà lại không hợp nhau như vậy.
Bởi vì sau khi trở về, anh và cô không có nhiều thời gian chung sống cùng nhau, nên cũng không biết gì nhiều về những vấn đề ở phương diện này, anh và Trân Trân cũng chưa từng nói chuyện về phương diện này. Sau khi trải qua chuyện của Thị Hoài Hà, bây giờ tự nhiên anh lại lo lắng nhiều hơn một chút.
Trân Trân dùng ngón tay đè làm dấu sách, quay đầu về phía Thị Hoài Minh: "Em và hai vợ chồng anh chị sống chung rất tốt."
Nghe Trân Trân nói như vậy, Thị Hoài Minh mới thở phào nhẹ nhõm, gật đầu nói: "Vậy là tốt rồi."