Cô vợ của sĩ quan - Chương 293
Cập nhật lúc: 2024-09-18 10:53:10
Lượt xem: 27
Thị Đan Linh tiến vào nhà bếp cùng Trân Trân và Thị Hoài Minh, lên tiếng nói: "Thím ba, cháu cùng nấu cơm với thím."
Trân Trân đương nhiên không cần cô ấy giúp, nói với cô ấy: "Cháu chơi với các em đi."
Có Thị Hoài Minh ở đây, Thị Đan Linh cũng không quá khách khí.
Vừa vặn Đan Tuệ lại tới kéo cô ấy, cô ấy bèn đi ra ngoài dẫn Đan Tuệ Đan Đồng và Hưng Vũ đi chơi.
Chơi một hồi ba người đi đến bên cạnh Đại Bạch, Thị Đan Linh vuốt đầu Đại Bạch nói: "Đại Bạch có phải đã già rồi không?"
Đan Tuệ, Đan Đồng và Hưng Vũ đương nhiên không hiểu lắm.
Chung Mẫn Phân tiếp lời nói của cô ấy: "Già rồi, năm này lại già nhanh hơn."
Cẩn thận tính, Đại Bạch từ khi biết Trân Trân đến bây giờ cũng đã gần bảy năm, thêm vào trước khi nó biết Trân Trân đã có tuổi rồi, bây giờ trở thành một con ch.ó già.
Đại Bạch tựa hồ có thể nghe hiểu lời Thị Đan Linh và Chung Mẫn Phân, sau khi Chung Mẫn Phân nói nó già, nó đứng lên lắc phần lông trắng trên người, sau đó chân trước hạ xuống đất, nhảy qua nhảy lại mấy lần ở trong sân.
Thấy nó như vậy, Thị Đan Linh không nhịn được bật cười, "Đại Bạch bày tỏ sự kháng nghị rồi."
Thị Đan Linh mang theo ba đứa nhỏ, nói giỡn, chơi đùa cùng Chung Mẫn Phân và Đại Bạch ở bên ngoài, Trân Trân và Thị Hoài Minh ở trong phòng bếp bận rộn làm bữa trưa. Bọn họ cũng nhìn thấy Đại Bạch kháng nghị, ở trong phòng bếp cùng nhau cười.
Bữa trưa đã nấu xong, người một nhà rửa tay ngồi xuống ăn cơm.
Thị Đan Linh vẫn hỗ trợ chăm sóc Đan Tuệ, Đan Đồng và Hưng Vũ, dỗ cho bọn chúng ngoan ngoãn ăn cơm.
Ăn cơm trưa xong, Thị Đan Linh lại ở lại đây chơi một lúc cùng Đan Tuệ Đan Đồng và Hưng Vũ.
Bởi vì trong ký túc xá của cô ấy có quy định, vì thế không định ở lại. Cô ấy tóm chắc thời gian về trường học, lúc đi móc ra một tờ giấy từ trong túi, đưa cho Trân Trân nói: "Thím ba, đây là thời khoá biểu cháu tìm cho thím."
Trân Trân nhận lấy lật xem một hồi, vui sướng nói với Thị Đan Linh: "Cảm ơn Linh Linh."
Thị Đan Linh nói: "Chút chuyện nhỏ này có cái gì phải cảm ơn, thím ba, sau khi thím tới trường học tìm cháu là được rồi, khi đi học cháu dẫn thím đến phòng học, có vấn đề gì cháu đều có thể giải quyết giúp thím."
Trân Trân cười gật đầu: "Được!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/co-vo-cua-si-quan/chuong-293.html.]
Nói xong việc này, Thị Đan Linh không ở lâu, quải túi về trường học.
Trong túi cô ấy căng phồng, đều là thức ăn, đồ ăn vặt Trân Trân nhét cho cô ấy.
Trở lại ký túc xá trường, cô ấy lấy ta một phần đồ ăn vặt chia cho bạn cùng phòng của mình, cũng nói: "Thím ba của tớ cho."
Bạn cùng phòng từ chối không nhận đồ ăn vặt, sau đó đều cười nói một câu:
"Thím ba cậu thực sự là người vừa đẹp vừa tốt."
Thị Đan Linh còn nói: "Thím ấy còn định đến trường học chúng ta học dự thính, nếu như gặp mặt, cũng làm phiền các cậu quan tâm chăm sóc, tớ sợ thím có thể sẽ không quá thích ứng, không dễ chịu."
Các bạn cùng phòng đồng thanh trả lời: "Không thành vấn đề!"
Buổi tối, Đan Tuệ, Đan Đồng, Hưng Vũ và Chung Mẫn Phân đều buồn ngủ.
Trân Trân ngồi viết chữ trước bàn, trong phòng chỉ có ánh sáng đèn bàn, nghiêm túc chép lại thời khoá biểu.
Viết xong một thời khoá biểu thuộc về mình rồi, cô nghiêm túc cẩn thận chép thời khoá biểu lên một tấm thẻ màu trắng, lúc bò lên giường đưa cho Thị Hoài Minh xem, nói với anh: "Em tính học mấy môn này, anh cảm thấy thế nào?"
Chọn ra sắp xếp xong đương nhiên đều là môn bản thân Trân Trân thích.
Thị Hoài Minh nhìn vào gật đầu, ”Được, cảm thấy hứng thú còn có thể tham gia câu lạc bộ một chút."
Trong lòng Trân Trân tràn đầy kích động, cười nói: "Em đi học trước, chờ quen với hoàn cảnh trường học lại nói sau, bây giờ không hiểu gì cả, cái gì cũng không biết, sợ là câu lạc bộ sẽ không cần em."
Thị Hoài Minh nhìn cô: "Vậy anh lại đi nói nhé?"
Trân Trân vội nói: "Đừng, em muốn tự mình đi tìm hiểu, có vào hay không đều nói sau."
Thị Hoài Minh: "Ừ, lớn rồi, cái gì cũng có suy nghĩ riêng của mình rồi."
Trân Trân rút thời khoá biểu của mình từ trong tay anh, thuận tay đánh anh một cái, "Em đã 32 rồi!"
Thị Hoài Minh cười nói: "Lúc tức giận còn không phải như một bé gái sao?"
Trân Trân lại đánh anh một cái, đặt thời khoá biểu xuống, nghiêng người nằm xuống, "Ngủ!"