CON ĐƯỜNG LÀM QUAN CỦA PHU QUÂN ĂN CHƠI TRÁC TÁNG - CHƯƠNG 11
Cập nhật lúc: 2024-11-05 09:13:32
Lượt xem: 7
Hai dây pháo treo trên cổng phủ được châm lửa, "Bùm bùm" nổ vang trời.
Các bà v.ú bên Tạ gia đã chờ sẵn ở cửa, kiệu hoa dừng lại, họ tiến lên đón người, Tình cô cô không câu nệ lễ nghi, nhân lúc bà v.ú kia vén rèm cửa, bà bước lên trước một bước, đưa tay về phía Ôn Thù Sắc.
Ôn Thù Sắc vốn không chịu được xe ngựa, chỉ cần ngồi nửa canh giờ là đầu sẽ choáng váng, nào ngờ ngồi kiệu hoa còn tệ hơn.
Cả đường đi xóc nảy, xóc đến mức chẳng còn chút sức lực nào, chân đặt xuống đất như giẫm lên mây, trời đất quay cuồng.
Chân đứng không vững, người nghiêng sang một bên, cây quạt trong tay cũng lệch đi, Tình cô cô hoảng hồn, vội vàng đỡ lấy nàng, "Tiểu thư, cố thêm chút nữa."
Thu Oanh cũng thót tim, vội vàng quay lưng chắn cho bà v.ú bên Tạ gia.
Tối hôm qua, lúc Tào cô cô kéo nàng từ chỗ đại tiểu thư sang, đã dặn dò nàng, nếu chuyện lần này thất bại, sẽ bán nàng đi.
Nàng nào dám lơ là.
Cả hai đều lo lắng cho Ôn Thù Sắc, hoàn toàn không chú ý đến Tạ Thiệu đã vào phủ trước, đi trên tấm thảm đỏ mà chỉ tân lang và tân nương mới được bước lên.
Bước qua bậc cửa, tân nương vào cửa, không có lý nào người nhà còn đưa tiễn, dù sao cũng phải giao người cho nhà trai.
Trước khi buông tay, Tình cô cô hỏi lại Ôn Thù Sắc, "Tiểu thư đứng vững chưa?" Thấy nàng gật đầu, bà thở phào nhẹ nhõm, lại dặn dò, "Tiểu thư nhất định phải che kín mặt bằng quạt."
Bà v.ú bên Tạ gia lại tiến lên đón người, Tình cô cô đành phải lui sang một bên.
Bước qua chậu lửa, rồi bước qua yên ngựa...
Tình cô cô và Thu Oanh nơm nớp lo sợ, đi sát theo Ôn Thù Sắc, sắp đến tiền sảnh rồi, cuối cùng cũng thấy tân lang quan, mặc áo cưới màu đỏ, tay cầm một đoạn lụa đỏ, đứng quay lưng về phía cửa.
Đại công tử cuối cùng cũng kịp lúc.
Tình cô cô mừng thầm, nhưng ngay sau đó lông mày lại nhíu chặt, bà cảm thấy bóng dáng đó có chút quen thuộc.
Định bụng tiến lên xem cho rõ, bên cạnh không biết từ đâu xuất hiện mấy bà vú, túm lấy hai cánh tay bà, nhiệt tình nói, "Là cô cô nhà Ôn gia phải không? Vất vả rồi, chúng ta ra hậu viện nghỉ ngơi, uống miếng nước..."
Tình cô cô chưa kịp phản ứng, khách sáo nói, "Cảm ơn, chỉ là đi có mấy bước, hôm nay là ngày vui, sao có thể vất vả được."
Nhưng đối phương không cho bà từ chối, kéo bà ra ngoài, "Tân nương đã đưa đến phủ rồi, cô cô còn lo lắng gì nữa, tối nay cô cô còn nhiều việc phải làm, nghỉ ngơi một chút, hít thở cho thông, thư giãn một lát."
Tình cô cô bị kéo ra ngoài, ngẩn người, nhìn sang Thu Oanh bên cạnh, cũng giống như bà, bị người ta kéo ra.
Lúc này Tình cô cô mới cảm thấy bất an, điều đầu tiên bà nghĩ đến là nhị tiểu thư bị lộ tẩy rồi, hoảng hốt quay đầu lại, đúng lúc tân lang quan đứng phía trước quay người lại.
Tạ tam công tử?!
Chẳng phải hắn chỉ là người đi đón dâu thay thôi sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/con-duong-lam-quan-cua-phu-quan-an-choi-trac-tang/chuong-11.html.]
Chuyện gì thế này...
Tình cô cô trừng mắt há hốc mồm, đầu óc trống rỗng, kinh ngạc nhìn Tạ tam công tử nhận lấy dải lụa đỏ từ tay bà vú, nhét đầu kia vào tay nhị tiểu thư nhà bà.
Như sét đánh ngang tai, đánh cho hồn vía lên mây.
Tình cô cô buột miệng, "Nhị..." Mới mở miệng, một nha hoàn bên cạnh lập tức nhét miếng bánh vào miệng bà, "Cô cô đói rồi phải không, ăn miếng bánh trước, lót dạ đi."
"Giờ lành đã đến, xin tân lang tân nương bái đường."
Giọng nói sang sảng của người chủ hôn lọt vào tai, Tình cô cô chân mềm nhũn, bị miếng bánh nghẹn đến mức mắt nổ đom đóm.
Đến lúc này, đại khái cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Trong lòng thầm kêu trời đất quỷ thần, Quan Âm Bồ Tát ơi...
Quả nhiên lòng người khó đoán, tâm cơ thâm sâu, đây chẳng phải là tự đào hố chôn mình sao.
【Lời tác giả】
Ôn lão phu nhân: Nói hay lắm, thành ý đâu?
Tạ lão phu nhân: Chuyện này phải hỏi nhà thông gia rồi.
Chương 5: Vào cửa
Chương 5
Cơn choáng váng trong đầu Ôn Thù Sắc vẫn chưa hoàn toàn tan biến, nhưng nàng đã tỉnh táo, hiểu rằng tên đã b.ắ.n thì không thể quay đầu lại, không thể uổng phí công sức, cố gắng vực dậy tinh thần, làm theo lời dặn dò của cô cô, dùng quạt che kín mặt, không hề biết cô cô và nha hoàn của mình đã bị bịt miệng, tân lang đối diện cũng đã bị đổi người.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
"Nhất bái thiên địa."
"Nhị bái cao đường."
"Phu thê giao bái."
"Lễ thành..."
Ba lạy kết thúc, Ôn Thù Sắc không hề có sự căng thẳng của một tân nương, chỉ có cảm giác nhẹ nhõm sau khi mọi chuyện đã xong, đã bái đường rồi, cho dù đại công tử có muốn hối hận cũng vô dụng.
Gánh nặng trên vai nàng lập tức vơi đi tám phần, lúc trước nghe Tường Vân nói đại công tử đẹp trai, nhưng mỗi người có một tiêu chuẩn thẩm mỹ khác nhau, nhỡ đâu lại không hợp gu của nàng...