Con gái thật giả - Chương 11
Cập nhật lúc: 2024-10-20 20:23:39
Lượt xem: 599
Nói cho cùng, ông ta cũng không phải vô tội. Không có sự ngầm đồng ý của ông ta, Thẩm Đình Vũ cũng không dám làm ra cái trò này. Nhưng, với tư cách một người bố, tình yêu ông ta dành cho Thẩm Nhược Tuyết là thật.
…
Ngày trước khi Thẩm Đình Vũ bị thi hành án tử hình, tôi đã đến gặp anh ta.
Anh ta đã cạo đầu, sự kiêu ngạo trên người dường như cũng bị áp chế, thậm chí trông còn có phần suy sụp. Nhưng khi nhìn thấy tôi, ngọn lửa trong anh ta lại bùng lên.
"Thẩm Tri Niệm, mày là con khốn! Nếu không có mày, mọi thứ của nhà họ Thẩm đều là của tao!" Anh ta nghiến răng nhìn tôi.
"Chưa bao giờ có cái gì thuộc về anh cả."
Tôi cầm điện thoại, bình tĩnh nhìn anh ta phát điên: “Anh biết mình không có khả năng như anh cả, nên anh đã g.i.ế.c anh ấy. Anh oán hận ông nội không trọng dụng anh, rồi anh dùng công ty âm dương để mưu cầu lợi ích. Khi bị phát hiện, anh g.i.ế.c người diệt khẩu. Anh là loại người chỉ thấy người khác là chướng ngại, không bao giờ thấy được bản thân mình vô dụng đến mức nào! Tất cả những điều này đều do anh tự chuốc lấy."
Tôi giơ tay làm động tác b.ắ.n s.ú.n.g về phía anh ta: "Đoàng!"
Thẩm Đình Vũ bị dọa run rẩy, ngay sau đó tỉnh ra, gào thét: "Thẩm Tri Niệm, tao sẽ g.i.ế.c mày!"
Anh ta hét lên, điên cuồng muốn lao ra từ bên trong, nhưng vừa đứng dậy đã bị nhân viên thi hành án ép ngồi xuống.
Giãy giụa đi, cảm giác không muốn c.h.ế.t mà không còn đường sống, anh ta nên trải nghiệm cho đáng đời.
Ra khỏi nhà tù, tôi mua một bó hoa lan trắng nhỏ và đến nghĩa trang.
"Anh à, em lại đến rồi."
Tôi đặt bó hoa lan xuống, nhẹ nhàng lau bức ảnh trên bia mộ, bắt đầu kể lể về những chuyện đã xảy ra gần đây.
"Kỳ thi cuối kỳ lần này Tiểu Yến lại đứng nhất khối, bác cả nói thằng bé còn thông minh hơn anh hồi nhỏ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/con-gai-that-gia/chuong-11.html.]
"Ông nội đã tuyên bố em là người thừa kế của nhà họ Thẩm, anh yên tâm, đợi Tiểu Yến lớn lên, em sẽ đích thân dẫn dắt nó. Chúng em sẽ cùng nhau thực hiện hoài bão của anh, đưa tập đoàn Thẩm thị ngày càng phát triển."
Tôi cười, lau nước mắt, tựa đầu vào bia mộ: "Ngày mai là ngày anh ta bị thi hành án tử hình, nhưng em không thấy vui, anh ta c.h.ế.t rồi, anh cũng không thể trở về..."
"Anh à, em nhớ anh."
---
Tôi dần dần tiếp quản việc kinh doanh của nhà họ Thẩm, ông nội sắp xếp cho người đáng tin cậy nhất của ông dẫn dắt tôi.
Còn về Thẩm Nhược Tuyết, đêm đó, ngoài bố nuôi và Thẩm Đình Vũ bị cảnh sát bắt, ông nội cũng tuyên bố đoạn tuyệt quan hệ với gia đình họ tại từ đường.
Không còn nhà họ Thẩm, tài sản của mẹ nuôi và Thẩm Nhược Tuyết chẳng đáng là bao. Để bù đắp khoản nợ của công ty âm dương, họ đã phải bán cả nhà.
Từ những phu nhân và tiểu thư nhà giàu cao sang, không còn gia thế và tiền bạc, họ rơi xuống bùn lầy chỉ trong chớp mắt.
Tôi tình cờ gặp Thẩm Nhược Tuyết khi đi gặp đối tác ở hội sở. Trước khi vào phòng, tôi thấy cô ta đang ngồi uống rượu với vài người ở sảnh.
Cô ta ăn mặc gợi cảm, buông thả, để mặc người ta chuốc rượu, thậm chí còn đáp lại những bàn tay thô lỗ trên người mình. Cô ta tựa vào một người rồi hôn, hôn xong lại đổi sang người khác.
Những người đó từng là bạn thân nhất của Thẩm Đình Vũ.
"Thẩm tổng, đại diện công ty đối tác đã đến rồi." Lúc này, trợ lý nhắc nhở tôi.
"Đi thôi."
Tôi quay lại, bước vào phòng cùng trợ lý, cánh cửa đóng lại, ngăn cách thế giới của tôi và Thẩm Nhược Tuyết.
- Hết -