Con gái thật giả - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-10-20 20:22:54
Lượt xem: 1,051
“Cô nói cô đã xong rồi, cô lừa tôi à? Thẩm Tri Niệm, cô không dẹp chuyện này, tôi g.i.ế.c cô!”
Bố mẹ nuôi cũng trách mắng tôi, nói tốt thì không làm được việc gì.
Tôi gửi ảnh chụp cho họ: “Một triệu phí xử lý truyền thông, tôi đã ký rồi, còn lại là trợ lý của Thẩm Đình Vũ phụ trách liên lạc với nạn nhân, các người nên tìm anh ta chứ không phải tôi.”
Tôi cúp máy, Tạ Chi Hành từ ban công quay lại.
“Xong rồi, chưa đến hai tiếng, trợ lý Tống sẽ bị đưa đến trước mặt Thẩm Đình Vũ.”
Người xưa nói “gần mực thì đen”, trợ lý của Thẩm Đình Vũ cũng không ra gì, ngoài nhận hối lộ, anh ta còn dính nhiều chuyện khác.
“Cảm ơn, bữa khác mời anh…”
“Đừng lấy cơm để qua mặt tôi!” Tạ Chi Hành cắt ngang: “Muốn cảm ơn thì sau khi chuyện này xong, hãy bỏ tính cứng đầu của cô đi.”
Tôi nhìn anh ấy, thở dài: “Tôi sẽ cố gắng.”
10
Ngày thứ ba sau khi trợ lý Tống bị Thẩm Đình Vũ đánh vào bệnh viện, chuyện của công ty Khai Nguyên bị phanh phui.
Việc này đủ để cấu thành tội phạm kinh tế.
Tất cả chứng cứ: tài liệu nội bộ, kết quả giám định kỹ thuật, báo cáo thẩm định bên ngoài, lưu chuyển vật tư… đều được đưa ra ánh sáng, và chuyện này đã được báo cáo lên ông nội.
Khi tôi đến nhà cũ, bố mẹ nuôi đang quỳ ở sảnh lớn van xin ông nội tha cho Thẩm Đình Vũ.
Ông nội tức giận đến mức mặt mày tái xanh, Thẩm Nhược Tuyết khóc dữ dội nhất.
“Ông nội, cháu không biết, là anh trai bảo cháu làm người đại diện pháp luật, anh ấy lừa cháu ký tên.” Cô ta nói với vẻ vô tội.
Nhưng một sinh viên nữ 23 tuổi, tốt nghiệp đại học, lại không biết trách nhiệm của người đại diện pháp luật là gì sao?
Cô ta quá đắm chìm trong cảm giác được nâng niu, tự phụ và kiêu ngạo.
“Khốn nạn!”
Ông nội trợn mắt, dùng gậy chống đánh vào lưng Thẩm Đình Vũ.
Thẩm Đình Vũ chịu đòn nhưng không phục, nhất là khi nhìn thấy tôi, sự nổi loạn trong anh ta bùng phát hoàn toàn.
“Không phải ông thiên vị sao? Ông đối xử với người ngoài còn tốt hơn cả cháu nội ruột! Thẩm Tri Niệm không phải người nhà họ Thẩm, ông dựa vào đâu mà cho cô ta cổ phần!”
“Im miệng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/con-gai-that-gia/chuong-9.html.]
Bố mẹ nuôi vội vàng kéo anh ta lại: “Mau xin lỗi ông nội đi!”
Thẩm Đình Vũ không nhận mình sai, ngoan cố không chịu cúi đầu, bố mẹ nuôi đành phải thay anh ta nhận lỗi.
Mẹ nuôi vừa cầu xin ông nội tha thứ, vừa giải thích rằng vì cho rằng nhà họ Thẩm có lỗi với Thẩm Nhược Tuyết nên mới muốn giao công ty cho cô ta.
Nhưng lời này vừa nói ra, mặt ông nội càng tối sầm lại.
“Đó là lỗi của các người! Trước kia các người vì lợi ích, dùng thủ đoạn bất chính để đàn áp đối thủ, kết quả bị người ta trả thù nên mất con gái, các người là tự chuốc lấy họa!”
Ông nội tức giận đến mức nổi gân xanh trên trán, rồi quay sang mẹ nuôi: “Người khác không biết, nhưng con của mình các người lại không nhận ra sao?”
Mẹ nuôi sững sờ.
Tôi cũng sững sờ.
Hóa ra, bà ta biết, từ đầu bà ta đã biết tôi không phải con ruột, nên mới luôn thờ ơ với tôi.
Ông nội tiếp tục nói: “Cô biết hết mọi chuyện, nhưng thấy bà nội cưng chiều Niệm Niệm, cô cũng nhận đứa bé này. Cho đến khi tôi cho Niệm Niệm cổ phần, cô không cam lòng để con của người khác tranh giành cổ phần với Đình Vũ, nên mới vội vàng bỏ tiền ra tìm Nhược Tuyết về.”
Sắc mặt Thẩm Nhược Tuyết bắt đầu sụp đổ.
Cô ta quay sang nhìn mẹ nuôi, lắp bắp hỏi: “Ông nội nói… đều là thật sao?”
“Mẹ… Nhược Tuyết…” Mẹ nuôi lắp bắp mãi, không nói nên lời.
Ánh mắt Thẩm Nhược Tuyết dần trở nên mờ nhạt.
Hóa ra, bố mẹ tìm cô ta về chỉ để giúp anh trai tranh giành tài sản, không phải vì yêu thương côta, thậm chí vì muốn chiều lòng bà nội, bố mẹ có thể từ bỏ việc tìm cô ta.
Cô ta chỉ là người thừa trong nhà họ Thẩm.
11
Chuyện công ty Khai Nguyên bị đưa ra tại đại hội cổ đông, các cổ đông có ý kiến khác nhau. Có người nịnh hót ông nội, đề nghị giải quyết nội bộ, có người cho rằng lợi ích của mình bị thiệt hại, muốn kiện Thẩm Đình Vũ.
Khoảng trống kinh tế 16 tỷ, Thẩm Đình Vũ không bồi thường được thì phải vào tù.
Ông nội vẫn chưa bày tỏ thái độ, Thẩm Đình Vũ tìm đến tôi.
“Niệm Niệm, anh biết trước đây đã đối xử không tốt với em, anh sai rồi, chúng ta bắt đầu lại được không? Từ nay về sau, em mới là em gái ruột của anh, em cứu anh đi.”
Thẩm Đình Vũ đã đến đường cùng, cuối cùng đã gạt bỏ lòng tự trọng cao ngạo.
“Nhưng trước đây anh nói muốn g.i.ế.c tôi, tôi biết, ba năm trước, anh đã muốn g.i.ế.c tôi.”