Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

CÔNG CHÚA KIÊU NGẠO - NGOẠI TRUYỆN 3

Cập nhật lúc: 2024-10-22 16:12:07
Lượt xem: 3,161

Qua một lúc, ả ta cười lạnh, đuổi hết người hầu ra ngoài, dẫn ta đến một cung điện hẻo lánh, "Ngươi biết bên trong này là cái gì không?"

"Cái gì?"

Ả ta đẩy cửa ra, bên trong treo đầy đèn cung đình làm từ da người lột ra, nhìn qua đã thấy rợn người.

Cố Như Yên: "Bệ hạ không phải là người thương hoa tiếc ngọc gì đâu, nói không chừng sau này kết cục của ngươi cũng chỉ là một cái đèn cũ nát."

Việt Vị Minh quả thực là một tên biến thái, sau này chắc cũng là một bạo quân, kiểu tao nhã ung dung hành hình người ta ngay tại đại điện, tóm lại không phải thứ gì tốt đẹp.

Nhưng nếu ta bị cái cảnh tượng nhỏ nhoi này dọa sợ, thì ta không cần mang họ Triệu, làm mất mặt lão Triệu gia nữa.

Ta đi vào, sờ sờ mó mó, còn nhận xét một phen: "Tay nghề vẽ thật không tồi." Sau đó ta tìm được một căn phòng khác, trong cùng, chất đầy vũ khí kỳ quái, có cả cây gậy dài mà hôm đó Cố Như Yên dùng để đánh c.h.ế.t Tiểu Hoa, Tiểu Hoa nói đó là s.ú.n.g kíp.

Để ở cung điện mà Cố Như Yên có thể tùy tiện ra vào, hiển nhiên đây không phải là những vũ khí tinh nhuệ nhất, thảo nào Nguyệt quốc dám nghĩ đến chuyện thôn tính Lương quốc.

"Những thứ này đều do ngươi làm sao?" Ta hỏi Cố Như Yên.

Cố Như Yên vô cùng đắc ý: "Ta cung cấp bản thiết kế sơ bộ, nếu không có những thứ này, ta đã c.h.ế.t từ lâu rồi, cũng không thể leo lên được vị trí ngày hôm nay."

Ta vô cùng tiếc nuối: "Sao lúc ở Lương quốc ngươi không vẽ ra? Ngươi vẽ ra, ta sẽ trực tiếp phong vương cho ngươi, cần gì phải đi quyến rũ đàn ông?"

Ả ta sững sờ, rõ ràng không ngờ tới Lương quốc lại có thể phong vương cho nữ tử, ả ta không biết người nhà họ Triệu luôn làm những chuyện khác người.

"Ta không ghét nữ xuyên không, ta chỉ ghét những kẻ hai mặt như các ngươi, suốt ngày hô hào một đời một kiếp một đôi người, bản thân lại đi khắp nơi câu dẫn đàn ông. Thời đại nào cũng có người trung thành tỉnh táo, phụ hoàng ta chỉ có một mình mẫu hậu, bởi vì mẫu hậu rất yêu rất yêu người, chân tình phải dùng chân tình mới có thể đổi lấy, bọn họ chưa bao giờ khoa trương điều gì.

"Thế giới hiện đại cho ngươi được tiếp xúc với rất nhiều tư tưởng hiện đại, nhưng ngươi chỉ biết bắt chước một cách máy móc. Ngươi tự cho mình độc lập tự do, nhưng chưa bao giờ ngừng bám víu đàn ông. Nếu ngươi chịu đặt tâm tư đúng chỗ, thì đã sớm tạo dựng được một sự nghiệp cho riêng mình rồi."

Dứt lời, một phát s.ú.n.g b.ắ.n trúng n.g.ự.c ả ta.

Ả ta kinh ngạc ngã xuống đất, không ngờ ta chỉ cần nhìn qua một lần là biết dùng s.ú.n.g kíp, chẳng hề có chút phòng bị nào.

"Một mạng đổi một mạng." Ta nói.

 Chương 5

Lúc Cố Như Yên hấp hối, Việt Vị Minh vội vàng chạy tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cong-chua-kieu-ngao/ngoai-truyen-3.html.]

Là một tù nhân, ta b.ắ.n c.h.ế.t quý phi mới nhậm chức của hắn, lúc này đang nhàn nhã cắn hạt dưa.

Đây là lần thứ ba, ta thử thách giới hạn của hắn.

Cố Như Yên còn thoi thóp vài hơi thở, thấy Việt Vị Minh, mắt sáng lên, yếu ớt gọi: "Bệ hạ, bệ hạ cứu thần thiếp."

Việt Vị Minh cực kỳ lạnh lùng, chỉ đứng yên hỏi ta: "Tại sao ngươi g.i.ế.c nàng ta?"

"Nàng ta đánh c.h.ế.t Tiểu Hoa nhà ta." Chỉ đơn giản vậy thôi.

Việt Vị Minh không hỏi thêm nữa, phân phó người ta khiêng xác đi.

Hắn thật sự quá dung túng ta, cái giới hạn này thấp đến mức khiến chính ta cũng phải kinh ngạc, ta tiến lại gần, nhìn vào mắt hắn, tò mò hỏi: "Ngươi có phải thích ta không? Việt Vị Minh."

Trực tiếp và táo bạo, khiến hắn sững người một lúc, hắn khẽ cúi đầu: "Chiêu Ngọc công chúa có lẽ đã quên, trẫm nợ ngươi một mạng."

Cái gì? Ta từng cứu hắn? Lúc nào vậy?

Ta chẳng nhớ gì cả, chột dạ né tránh ánh mắt của hắn, nhưng dù sao hắn cũng không phủ nhận câu hỏi của ta.

Ta âm thầm đồng cảm nhìn hắn một cái.

Những kẻ thích ta đều là kẻ xui xẻo.

Phụ hoàng từ nhỏ đã nuôi dạy ta theo tiêu chuẩn của một bậc đế vương, ta, Triệu Kính Ngọc, không thể sa vào chuyện tình cảm, Tống Diễm nói cũng có phần đúng, trừ hoàng tỷ là người thân duy nhất, ta chỉ thích chó và những kẻ làm chó cho ta.

Ta cười tươi rói được voi đòi tiên: "Việt Vị Minh, ta ở trong cung buồn muốn mốc meo rồi, ta muốn ra ngoài dạo phố."

Việt Vị Minh nghiến răng nghiến lợi bất đắc dĩ nói: "Lúc trẫm bị bắt ngươi coi trẫm như chó, tình thế đảo ngược, kết quả trẫm rước về một vị tổ tông."

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Không chỉ muốn dạo phố, dạo chán rồi còn muốn đi săn bắn, săn chán rồi muốn thả diều, thả chán rồi thì ngày nào cũng bắt nạt phi tần trong hậu cung, dù ở đất nước địch, cũng vẫn kiêu ngạo ngang ngược như vậy.

Cho đến khi có tin tức truyền đến, hoàng tỷ bệnh nặng qua đời.

 

Loading...