Công Chúa Phản Diện Được Phụ Hoàng Yêu Thương - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-10-28 22:39:27
Lượt xem: 664
Chiêu Dương cười nói: "Nhiệm vụ của thị vệ trong cung là canh giữ hoàng cung, bảo vệ phụ hoàng mẫu hậu. Mẫu hậu đừng bận tâm đến bọn họ, chúng ta mẹ con nói chuyện, hoàng tỷ cũng lại đây nào."
Ta liếc nhìn thị vệ bên ngoài tẩm cung, đứng canh ba bước một, ai nấy đều ánh mắt sắc bén.
Đặc biệt là thanh đao bên hông, không giống thị vệ trong cung .
Thị vệ tẩm cung của mẫu hậu, rất có thể có liên quan đến Chiêu Dương.
Ta đè nén nghi ngờ trong lòng, xoay người bước về phía nàng ta.
Nếu có bất trắc, cây trâm vàng sẽ kề cổ nàng ta.
Bảo vệ bản thân còn sống mới là tốt.
20.
Chiêu Dương không còn vẻ ôn hòa yếu đuối như trước, cười một cách ngông cuồng đắc ý.
Mẫu hậu dường như cũng nhận ra sự thay đổi của nàng ta, nhưng lại không để tâm.
Khoảng một canh giờ sau, một thị vệ không được triệu kiến đã tự ý bước vào điện.
Mẫu hậu quát hắn lui ra.
Nhưng hắn không đặt mẫu hậu trong mắt cười nói: "Hoàng hậu nương nương đừng giận, hoàng thượng lát nữa sẽ đến."
Ta thầm quan sát xung quanh, chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.
Mẫu hậu gọi người hầu: "Người đâu!"
Qu@n đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Qu@n lúc nào cũng đẹp 😚
Tuy nhiên, ngoại trừ tên thái giám quen mặt đang run rẩy đứng bên cạnh mẫu hậu, không còn ai có động tĩnh.
Chiêu Dương đột nhiên cười ha hả, cười đến cong cả người.
Mẫu hậu dường như lo lắng nàng ta bị dọa, lo lắng hỏi: "Chiêu Dương, con làm sao vậy?"
Chiêu Dương nhướn mày, liếc nhìn mẫu hậu, ánh mắt khinh thường và tàn nhẫn.
Nàng ta cười lạnh: "Con gái ruột của người vừa sinh ra đã c.h.ế.t yểu. Cung nữ tốt bụng của người lo lắng người đau lòng, liền chôn nó bên giếng cạn cạnh lãnh cung, rồi tự mình nhảy xuống giếng đó, làm bạn với con gái người."
Mẫu hậu trợn tròn mắt, vẻ mặt không thể tin nổi: "Chiêu Dương, con không phải đang ở đây sao? Con còn có tã lót lúc nhỏ, thái y đã nghiệm máu, con chính là con gái ruột của bản cung."
"Tã lót được đào ra từ chỗ chôn xác con gái người, còn nghiệm máu, thái y đã bị chúng ta mua chuộc từ lâu rồi."
Mẫu hậu suy sụp ngã xuống ghế, mặt mày tái mét.
Ta cũng vô cùng kinh hãi.
Đoạn này, trong họa bản không hề có!
Nhớ lại thái độ của phụ hoàng với Chiêu Dương, ta cầu mong phụ hoàng đã biết, đã có chuẩn bị từ trước.
Ta muốn tiến lên an ủi mẫu hậu, nhưng bây giờ ta phải ở bên cạnh Chiêu Dương.
Chỉ có như vậy, ta mới có cơ hội chộp lấy nàng ta làm con tin.
Mẫu hậu vô cùng hối hận, căm phẫn trừng mắt nhìn Chiêu Dương: "Hoàng thượng nhất định sẽ tru di cửu tộc nhà các ngươi!"
Chiêu Dương cười càng thêm ngạo mạn: "Người đã không còn là vua rồi, cái ngai vàng đó nên để Vương gia chúng ta ngồi, còn ta sẽ là Hoàng hậu của chàng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cong-chua-phan-dien-duoc-phu-hoang-yeu-thuong/chuong-8.html.]
"Ý ngươi là Cố Phi?"
"Hắn chỉ là mưu sĩ của Vương gia thôi."
Nói xong, Chiêu Dương đột nhiên ép sát mẫu hậu.
Thấy nàng ta sắp ra tay với mẫu hậu, ta nhanh chóng rút cây trâm cài đầu bằng vàng, dí vào cổ họng Chiêu Dương.
Chiêu Dương hoảng sợ thất sắc, uy h.i.ế.p ta: "Chiêu Nhân, ngươi dám động đến ta, ngươi sẽ c.h.ế.t chắc."
"Vậy thì xem ai c.h.ế.t trước?" Ta nghiến răng nghiến lợi nói từng chữ.
Dùng sức đẩy cây trâm về phía trước, cổ Chiêu Dương lập tức chảy máu.
Nàng ta sợ đến mức mặt mày tái mét, nói: "Đừng g.i.ế.c ta, ta có thể bảo đảm ngươi không chết."
Ta liếc nhìn tên thị vệ kia, hắn quả thực đang lo lắng nhìn chúng ta, nhưng dường như không quan tâm đến sống c.h.ế.t của Chiêu Dương.
Tim ta chợt thắt lại, e rằng con tin này không có tác dụng gì lớn rồi.
Đúng lúc ta đang phân tâm, Chiêu Dương đột nhiên túm lấy cánh tay ta, giằng co với ta.
Tiếng cây trâm cào xé da thịt rạch một vệt lên mặt Chiêu Dương, cũng xước cả mu bàn tay của ta.
21.
Tên thị vệ vội vàng tiến lên, ta vội vàng che chắn trước người mẫu hậu.
Tuy nhiên, tên thị vệ đó lại khống chế Chiêu Dương.
Chiêu Dương lớn tiếng chất vấn: "Ngươi làm gì vậy? Phản rồi sao?"
"Người phản là các ngươi!"
Tên thị vệ ghì nàng ta xuống đất, khiến nàng ta không thể động đậy.
Ta hơi thở phào nhẹ nhõm.
Có lẽ, có thể, ta đoán đúng rồi.
Phụ hoàng đã sớm có sắp xếp.
Lúc này, tiếng bước chân nặng nề từ xa đến gần.
Trình Tử Diệu là người đầu tiên xông vào, ánh mắt rơi vào mu bàn tay bị thương của ta, lập tức trở nên lạnh lẽo, như muốn ăn tươi nuốt sống nàng ta.
Ta giấu mu bàn tay ra sau lưng.
Mẫu hậu đứng sau ta, nhẹ nhàng nâng tay ta lên, nghẹn ngào nói: "Chiêu Nhân, mẫu hậu không có mắt nhìn người, khiến con chịu khổ rồi."
Ta cay cay mũi, cong mi mắt cố làm ra vẻ thoải mái: "Không sao đâu ạ, con hiểu ý mẫu hậu."
Trình Tử Diệu hướng mẫu hậu hành lễ, sau đó xé vạt áo tự mình cầm m.á.u cho ta.
Phụ hoàng đến chậm một bước, phẩy tay ra hiệu cho người áp giải Chiêu Dương xuống, rồi an ủi mẫu hậu.
Người nói, từ khi Chiêu Dương tiến cung, người đã phái người điều tra kỹ lai lịch của nàng ta, vô tình phát hiện ra chuyện Vương gia có ý đồ phản nghịch lật đổ triều đình, cũng biết được Chiêu Dương thật sự đã c.h.ế.t từ lâu.
Ta biết đây là những chuyện phụ hoàng biết được sau khi "tỉnh giấc".
Quyển họa bản kia, thật sự còn có nội dung tiếp theo.