Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cộng mộng thời hoan - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-09-20 20:30:25
Lượt xem: 129

08

Tống Cảnh vào phòng: “Anh, anh ở nhà hả? ”

Tống Minh Khiêm hỏi: "Sao em lại về? "

"Em chỉ cảm thấy không nên bỏ cô ấy lại. Nhân tiện, anh ơi, em vừa vào phòng ngủ không thấy Vân Nhân. Anh có thấy cô ấy không? "

"Không." Tống Minh Khiêm lặng lẽ cụp mắt xuống .

Vào lúc này .

Tôi đang ngồi xổm dưới gầm bàn, cạnh quần âu của Tống Minh Khiêm, không dám cử động .

"Có lẽ cô ấy đi vệ sinh. Em ở đây đợi cô ấy một lát. "

Tống Cảnh ngồi xuống ghế sô pha , lấy điện thoại di động ra chơi .

Trước khi đăng nhập vào trò chơi, anh ta đột nhiên cau mày .

"Anh ơi, sao trong phòng làm việc của anh lại có mùi thơm vậy? "

"Đây là hương hoa cỏ tươi mát. "

"Không phải anh ghét nhất mấy mùi hương như này sao? Đúng là hôm nay mặt trời mọc đằng Tây rồi? "

Tống Cảnh vẫn không nghi ngờ .

Tuy nhiên, anh ta đứng dậy và bắt đầu tìm nơi phát ra mùi hương .

Anh ta định đi ra sau bàn làm việc .

Tống Minh Thiên đưa tay ngăn cản Tống Cảnh: "Ra ngoài. "

"Hả? "

" Anh cho em 100.000 tệ, em đưa Niki đi tắm. Mùi lông chó nồng quá. "

" Đây là việc của bảo mẫu mà! "

“Em có đi không?” Tống Minh Khiêm nhìn Tống Cảnh bằng một đôi mắt không được phép cự tuyệt: “Số tiền còn lại không cần trả lại cho anh. ”

" Em đi đây! Tắm xong Niki nhất định sẽ cảm thấy dễ chịu, thơm ngào ngạt cho xem! "

Tống Cảnh đi xuống lầu tìm chó .

Khi biệt thự yên tĩnh trở lại, tôi bước ra khỏi bàn làm việc .

Ôm cái đầu choáng váng của mình, tôi đi thẳng vào chủ đề: “Có phải anh cũng có giấc mơ giống em không? ”

"Cho tới bây giờ thì là như vậy. "

" Làm sao điều này có thể ... kiểm tra thời gian lại nào? "

Tống Minh Khiêm đẩy cặp kính không gọng lên :

"Lần đầu tiên vào ngày 10 tháng 8, em coi tôi như một thùng rác cảm xúc, bắt đầu nói nhảm rất nhiều với tôi. "

"Lần thứ hai …… "

"Lần thứ sáu, em đòi xem cơ bụng của tôi. "

Tôi: ……

"Lần thứ bảy, vào tháng 9, mối quan hệ của chúng ta đã thay đổi, chúng ta—— "

"Được rồi! Không cần phải nói thêm gì nữa! "

Toang rồi, chúng tôi thực sự đã mơ chung một giấc mơ rất lâu rồi .

Lượng thông tin đã kích quá lớn, cộng với bệnh tật dày vò, mắt tôi mờ đi, đầu bắt đầu choáng váng.

Tống Minh Khiêm đỡ lấy tôi .

" Hiện tại em đừng nghĩ tới chuyện này, nghỉ ngơi thật tốt. "

Anh bế tôi trở lại phòng ngủ .

Trên đường đi tôi va phải cô bảo mẫu .

Cô bảo mẫu mắt chữ A mỗm chữ O, quên cả chào hỏi .

“ Người trong n.g.ự.c của cậu chủ là … Qúy, Qúy tiểu thư? ”

09

Tôi cố che mặt lại .

Tống Minh Khiêm mặt vô biểu cảm nói: "Dì biết nên làm như thế nào chứ. "

Giọng điệu của anh ấy bình tĩnh và lịch sự, nhưng tôi có thể nghe thấy sự uy h.i.ế.p trong đó .

Bảo mẫu vội vàng bước đi: “Ôi, đúng là già rồi, mắt mờ rồi, nhìn không rõ gì cả … ”

Tống Minh Khiêm đặt tôi lên giường, đắp chăn cho tôi .

“Dì Liễu rất thành thật , sẽ không nói lung tung, em yên tâm sẽ bình phục nhé! ”

Tôi thực sự mệt mỏi và không có ý định dây dưa với Tống Minh Khiêm.

Buổi tối, Tống Cảnh tắm rửa cho chó về .

Anh ta đặt hộp thuốc lên đầu giường tôi : “Mùng hai Tết em đến buổi họp lớp với anh. Đừng làm anh mất mặt ” .

Tôi còn tưởng rằng Tống Cảnh sẽ rời đi sau khi nói xong câu này .

Nhưng anh ta đột nhiên khụt khịt hai lần .

"Đợi đã, mùi quen quá ... "

Ối .

Chẳng lẽ bí mật của tôi sắp bị lộ rồi sao?

10

Tôi siết chặt ly nước, đầu óc trống rỗng .

Chim ngốc như Tống Cảnh thực ra cũng không nghĩ nhiều: “Phòng làm việc của anh hai anh cũng có mùi thơm này, mùi cũng khá thơm. ”

Tôi thầm thở phào nhẹ nhõm .

Sau đó, tôi nghe thấy anh ấy lẩm bẩm: “Anh hai đang đi công tác, cuối cùng cũng có thể rảnh rỗi vài ngày. ”

"Đi công tác? "

" À, vừa mới rời đi vào buổi trưa. "

Chắc là để tránh mặt tôi .

Tống Minh Khiêm mãi đến Tết mới về nhà .

Khi nhìn thấy tôi, anh ấy vẫn chỉ nhẹ nhàng gật đầu .

Cứ như thể không có chuyện gì xảy ra vậy .

Chẳng bao lâu nữa sẽ là mùng hai Tết .

Tôi đã khỏi bệnh nên cùng Tống Cảnh tham gia vào buổi hợp lớp cấp ba.

Tống Cảnh , đi đến đâu cũng là tâm điểm của sự chú ý .

Tôi cũng thu hút được nhiều sự chú ý .

Anh em tốt của Tống Cảnh ôm cổ của anh ta, nhỏ giọng nói: " Đây chính là người cậu tìm đến chọc tức Nghiên Nghiên nữ thần? Không phải đó chứ, anh em, cậu mù sao? Em gái này so Nghiên Nghiên còn đẹp hơn đó! "

"Cậu mới mù, cô ta sao có thể so sánh với Nghiên Nghiên được. "

“Vậy cậu đã nói cho cô ấy biết chưa? Hôm nay cô ấy có thể bị Nghiên Nghiên nhằm vào. ”

“Không cần nói cho cô ấy biết.” Tống Cảnh thản nhiên nói: “Nghiên Nghiên càng nhắm tới, càng chứng tỏ cô ấy còn rất để ý mình. ”

Tôi đang ngồi cạnh anh ta, thực sự có thể nghe thấy rõ ràng .

Tống Cảnh quay người, cụng ly với người khác: “Tối nay không say không về! ”

Có người nói đùa: " Thiếu gia à , cậu dám uống rượu sao? Không sợ anh trai cậu đánh sao? "

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cong-mong-thoi-hoan/chuong-3.html.]

"Hôm nay anh trai tớ không quản tớ được, anh ấy bận đi xem mắt rồi. "

Những suy nghĩ vốn đã uể oải bấy lâu nay của tôi đột nhiên thắt lại vào lúc này .

Tống Minh Khiêm là ai? Người đứng đầu Tống Thị, rất cuốn hút còn đẹp trai .

Mọi người đều rất quan tâm đến tin đồn của anh ấy.

Tống Cảnh cũng vui vẻ chia sẻ :

"Anh ấy là một ông già độc thân. Tớ không biết tại sao năm nay anh ấy lại chịu đi xem mắt . Chắc là vì cô gái buổi xem mắt rất đẹp. Tớ còn nghe nói hai người họ rất hợp nhau. "

“ Ai ya, hình như tớ sắp có chị dâu rồi. ”

Âm nhạc ồn ào khiến tôi cảm thấy khó chịu .

Đúng lúc này, cửa phòng riêng bị đẩy ra .

"Nghiên Nghiên tới rồi! "

" Hoa khôi của chúng ta đến rồi! "

11

Phải công nhận mối tình đầu của Tống Cảnh rất đẹp .

Nhưng tôi cảm nhận được cô ta mỗi lần nhìn tôi cứ y như rằng con gà chọi đang nhìn đối thủ vậy .

Cô ta được nhóm chị em tốt vây quanh, bắt đầu bóng gió giễu cợt tôi.

Không khí có chút căng thẳng nên tôi chủ động giúp mọi người rửa d.a.o gọt hoa quả .

Trong khi đó , tôi đang nghĩ về chuyện khác .

Tống Cảnh vung tiền như nước .

Tôi chưa bao giờ phải chủ động xin tiền anh ta.

Nhặt tiền từ kẽ tay Tống Cảnh vung ra , tôi đã gom đủ cho mẹ phẫu thuật rồi.

Đã đến lúc chia tay rồi . Khà khà , quá khỏe!

Làm thế nào mở miệng nói lời chia tay hợp lý đây?

Ngay khi tôi đang mãi đắm chìm trong suy nghĩ vui vẻ của minh, Nghiên Nghiên cùng hội chị em đã bao vây tôi từ phía sau .

Cô ta quay ngoắt thái độ, không còn khí chất nữ thần đâu cả, mà y chang chị đại lưu manh trong trường: “Vừa rồi cô dám trợn mắt với tôi hả? ”

" Có đâu. "

" Nói dối ! Chúng tôi đều nhìn thấy cả đấy! "

“Cô suy nghĩ nhiều rồi,” tôi nhàn nhã lau con d.a.o gọt hoa quả, “Đến nhìn tôi cũng không thèm nhìn cô, sao trợn mắt được với cô chứ, đúng không? ”

Nghiên Nghiên càng tức giận hơn .

Lũ con gái này đòi xông lên xé váy tôi .

" Xem ra là Tống Cảnh mua những bộ quần áo này cho cô ta! Phẩm vị của Tống thiếu cũng thật tệ! "

"Hôm nay bọn tôi sẽ cho cô biết cô vừa mới đắc tội ai! "

Phiền ch.ớt được, trước khi lũ rồ ấy đụng đến váy của tôi, tôi đã túm nắm lấy tóc Nghiên Nghiên.

Quay người một cái, nhấn đầu cô ta xuống vòi nước bồn rửa tay .

Hạ nhiệt cái đầu nóng xuống xíu cô gái ơi, mong cô gội đầu xong sẽ bình tĩnh lại nhé!

Hội chị em của cô ta không ngờ tôi mạnh vậy, sau khi thấy một trận này đều lùi lại phía sau một bước .

Tôi lạnh lùng nói : “Nhìn cô là biết, phẩm vị của Tống Cảnh thật kém. ”

" Cô đang lảm nhảm cái gì, ùng ục—— "

Nghiên Nghiên chắc đang dùng những từ ngữ bẩn thỉu mắng tôi ghê lắm, nhưng không sao cả, tôi sẽ để cô ta súc miệng thật sạch sẽ.

"Khó chịu thì sao không đi tìm Tống Cảnh đi? Trút giận lên người tôi làm gì? Chỉ có thứ nữ sinh ngu ngốc như cô mới coi loại rác rưởi đó như báu vật mà thôi. "

Nghiên Nghiên ngừng chửi rủa tôi bắt đầu khóc lóc ăn vạ.

Nhà vệ sinh nữ rất phần với phòng bao của chúng tôi .

Nhóm người Tống Cảnh nghe được tiếng ồn liền chạy đến.

Nghiên Nghiên cuối cùng cũng thoát khỏi tay tôi, quần áo ướt sũng lao vào vòng tay Tống Cảnh khóc lóc: “Bạn gái anh đang bắt nạt em! ”

"Không thể nào, Vân Nhân không phải loại người như vậy . . . " Tống Cảnh vô thức nói .

Nghiên Nghiên càng khóc lớn hơn: "Tống Cảnh! Vừa rồi anh không thấy sao? Cô ta ấn đầu em vào bồn rửa tay! "

Hội chị em lúc này cũng đã hoàn hồn trở lại :

" Đúng vậy, bọn tôi đều thấy. "

“Cô ta ức h.i.ế.p bạn gái cũ của anh, anh cũng không quan tâm, anh có còn là đàn ông không? ”

Tống Cảnh nghe người ta nói khích, lập tức quắc mắt nhìn tôi .

"Vân Nhân, xin lỗi cô ấy đi!"

12

Xin lỗi ?

Mắc cười .

Tôi xoay con d.a.o gọt trái cây trong tay, từng bước một đến gần Tống Cảnh .

Không ai dám lên tiếng .

Dưới áp lực của tôi Tống Cảnh liên tục bước lùi ra sau.

Cho đến khi anh ta vấp phải ghế sofa nằm vật ra đó .

Tôi dẫm lên giữa đôi chân dang rộng của anh ấy .

Xém xíu nữa thôi tôi đã dẫm trúng anh em của Tống Cảnh bằng đôi giày cao gót nhung đen mười hai phân của mình .

“Chúng ta đến lúc tính sổ rồi, đồ cặn bã. ”

Mặt sau của con d.a.o gọt trái cây cọ vào mặt Tống Cảnh .

Anh ta có vẻ bị lạnh bởi con d.a.o hay sao ấy, cứ run rẩy liên tục .

" Anh lợi dụng tôi để chọc giận bạn gái cũ của anh cũng không sao, may mắn thay, tất cả những gì tôi muốn chỉ là tiền trong ví của anh. Anh không làm gì tôi, chúng ta có thể xem như hòa nhau. "

"Nhưng từ nay chúng ta chia tay. Anh đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa. "

Tống Cảnh sửng sốt , đột nhiên vươn tay nắm lấy mắt cá chân tôi .

"Chỉ cần tiền của anh, ý em là gì? "

"Theo nghĩa đen đó, anh học dở văn lắm hả? "

"Quý Vân Nhân, em không thích anh sao? "

"Tôi không thích , tôi ghét anh. "

Dưới ánh đèn mờ ảo, Tống Cảnh có chút ngơ ngác .

"Không thể nào, sao em có thể không thích anh chứ? Bình thường em rất nghe lời anh—— "

Tôi trực tiếp cắm con d.a.o gọt trái cây xuống .

Tống Cảnh sợ xanh mặt .

Một lúc sau, Tống Cảnh mới nhận ra con d.a.o gọt trái cây chỉ đ.â.m vào góc ghế sofa bên cạnh .

“ Tôi nhịn anh lâu lắm rồi đấy nhé! Ngay cả việc về nhà với anh lần này cũng chỉ vì tiền của gia đình anh thôi, anh đừng tự luyến thế—— ”

Vừa dứt lời, tôi chợt cảm thấy luồng khí phía sau có gì đó không ổn .

Nhìn lại .

Tống Minh Khiêm đứng ở cửa .

Anh đã nghe thấy tất cả rồi ư?

Loading...