Crush Của Sếp Hoá Ra Là Tôi - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-08-18 13:21:31
Lượt xem: 6,950
Nửa tiếng trước, vì muốn giữ thể diện, tôi đã gửi cho bạn trai cũ một tấm ảnh của sếp kèm theo tin nhắn:
"Chồng tôi."
Kết quả là trong cuộc họp công ty, dùng máy tính của tôi để trình chiếu.
Lại vô tình click mở đoạn chat của tôi và bạn trai cũ.
Trong nháy mắt, cả phòng họp im phăng phắc.
Tôi ch/ết đứng tại chỗ.
Tôi chuẩn bị nộp đơn xin nghỉ việc.
Sếp nhìn tôi với vẻ mặt nửa cười nửa không:
"Vợ à, em định làm nội trợ toàn thời gian sao?"
***
Nếu thời gian có thể quay trở lại, tôi tuyệt đối sẽ không vì giữ thể diện mà gửi ảnh sếp cho bạn trai cũ.
Sếp tôi là ai?
Tổng giám đốc Lục, tốt nghiệp đại học danh tiếng, chủ tịch công ty viễn thông. Một nhân vật tầm cỡ như vậy, căn bản không phải người thường như tôi có thể mơ tưởng.
Vậy mà hôm nay, tôi lại dám báng bổ anh ấy trước mặt các lãnh đạo cấp cao của công ty.
Cuộc họp vừa kết thúc, tôi là người đầu tiên chạy ra khỏi phòng họp. Tự nhốt mình trong nhà vệ sinh, nhìn chằm chằm vào bồn cầu.
Đột nhiên muốn nhét đầu vào trong, giả vờ làm đà điểu.
***
Mười phút sau, tôi ra khỏi nhà vệ sinh.
Đồng nghiệp nhìn tôi với ánh mắt vừa ngưỡng mộ vừa thương hại.
Rõ ràng, chiến tích lừng lẫy của tôi đã lan truyền khắp công ty.
Tôi mặt dày, pha cà phê xong rồi bước vào văn phòng sếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/crush-cua-sep-hoa-ra-la-toi/chuong-1.html.]
"Lục tổng, cà phê của anh."
Tôi thản nhiên nói, lén liếc nhìn Lục Càn.
Người đàn ông này thật sự rất đẹp trai, bộ vest đắt tiền phác họa ra thân hình vai rộng eo thon, khuôn mặt tuấn tú, góc cạnh rõ ràng, cả người toát ra khí chất cao quý lạnh lùng.
Đột nhiên, người đàn ông ngẩng đầu lên, ánh mắt sâu hun hút, đẹp như băng, thẳm sâu như tuyết trắng.
"Tôi đẹp trai đến vậy sao?"
Giọng anh trầm thấp, từ tính, mang theo một chút cưng chiều. Tôi lắc đầu, chắc chắn là tôi bị ảo giác rồi. Sếp tôi là một người cuồng công việc, hơn nữa còn là một tên thẳng nam chính hiệu.
Trước đây, có một nữ minh tinh tự tiến cử dâng hiến. Sếp tôi lập tức báo cảnh sát, tố cáo cô ta quấ/y rố/i t:d. Vì vậy, tôi đoán, câu nói này của sếp là lời cảnh cáo dành cho tôi.
Sợ tôi thầm mến anh, ảnh hưởng đến công việc.
Tôi vội vàng đảm bảo: "Lục tổng, tin nhắn vừa rồi chỉ là nói đùa thôi, tôi thề, tôi tuyệt đối không có ý gì với anh đâu."
Tôi nói xong, sắc mặt sếp dường như lạnh đi vài phần.
***
Buổi chiều họp.
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Tâm trạng sếp không tốt lắm, mắng mấy vị trưởng phòng đến mức má/u chó đầy đầu.
Mấy vị trưởng phòng đều hướng ánh mắt cầu cứu về phía tôi. Tôi đặt một phần bánh ngọt và một tách trà trước mặt sếp.
"Lục tổng, anh bận rộn cả buổi chiều rồi, đói bụng chưa? Ăn chút gì lót dạ đi ạ."
Lúc trước, tôi mới vào công ty không lâu, sếp đã hỏi tôi có biết làm bánh ngọt không. Trùng hợp là, tôi sinh ra ở nông thôn, từ nhỏ đã theo bà ngoại học làm bánh ngọt. Cũng chính nhờ tay nghề này mà tôi đã ngồi vững ở vị trí trợ lý.
Tôi sợ sếp ăn một mình sẽ ngại, nên lại bưng thêm một phần: "Các vị trưởng phòng, mọi người cũng thử một chút nhé?"
Sếp nhìn về phía bọn họ. Mấy vị trưởng phòng đồng loạt xua tay vẻ rụt rè: "Không đói, không đói, chúng tôi không đói."
Sếp ăn no rồi, tâm trạng tốt hơn hẳn. Từ bi phóng thích cho mấy vị trưởng phòng.
"May mà có trợ lý giúp..."
Không biết ai lẩm bẩm một câu. Thật ra tôi cũng không làm gì, chỉ là thỏa mãn cái dạ dày của sếp thôi.
***