Cúi đầu xuống xem, dưới gầm giường bạn có ai không nè? - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-10-15 13:25:11
Lượt xem: 105
Tôi cũng lập được công lớn trong việc này.
Chấn thương này, coi như là tai nạn lao động.
Sở cảnh sát còn gửi lời cảm ơn riêng đến tôi.
Những bằng chứng tôi cung cấp đã đóng vai trò quan trọng.
Tôi được trao tặng danh hiệu, khen ngợi về tinh thần không ngại nguy hiểm, dũng cảm đối đầu với tội phạm.
Điều quan trọng nhất là – tôi được thưởng 500,000 tệ!
Tôi mừng rỡ đến mức không thể tin nổi.
Tôi nghĩ tới căn nhà cho thuê rẻ tiền kia, chắc giờ không ở nổi nữa rồi.
Vừa ăn cam, tôi vừa nói với cô bạn:
“Hôm nay tớ sẽ dọn về nhà, cậu tìm người giúp tớ thu dọn đồ đạc nhé.”
Cô bạn gật đầu đáp lại:
“Kể từ khi La Bình bị bắt, quyền kiểm soát khu vực này đã thuộc về tớ. Giờ đây tớ là người duy nhất nắm quyền ở đây, sau này làm gì cũng thuận lợi hơn.”
“Tổ chức cũng đã thu lại những người giám sát tớ, có lẽ họ sợ tớ làm liều. Đây có lẽ là thu hoạch lớn nhất từ vụ này. Nhưng một vài điểm giao dịch đã bị phá hủy, sau này cần tìm con đường khác.”
Cô ấy nhíu mày, vẻ mặt thoáng chút lo âu:
“Cậu nghĩ La Bình có bán đứng chúng ta không? Còn bạn trai cảnh sát của cậu, xử lý sao đây?”
Tôi thở dài:
“Hắn không có gan đâu. Không nói thì có thể sống, nói ra chỉ có chết. Nếu hắn dám, thì coi như tuyệt hậu.”
Cô ấy gật đầu đồng tình:
“Cậu nói đúng.”
15
Lúc này, trên tivi trong phòng bệnh phát sóng trực tiếp một bản tin địa phương:
Hiện đang là mùa tuyển dụng cao điểm.
Nhiều sinh viên đại học, thanh niên nam nữ, rời xa quê hương đi làm việc khắp nơi.
Mong mọi người khi ra ngoài hãy tự bảo vệ mình.
...
Vụ mất tích của một số người ở thành phố chúng tôi gần đây đã có bước đột phá. Cảnh sát địa phương đã bắt giữ hơn 30 nghi phạm, trong đó có 2 kẻ cầm đầu, và đã đạt được những thành tích lớn trong cuộc chiến chống tội phạm.
...
Các đối tượng liên quan khai rằng, chúng đã mua hai căn phòng trên dưới liền kề nhau, đào hầm xây dựng một đường thông lên tầng trên, và đặt một chiếc giường trên lối ra để che giấu. Kết cấu tinh vi đến mức không ai có thể phát hiện ra.
Chúng còn thuê người già đến thương lượng giá cả, nhằm giảm bớt sự cảnh giác của mọi người, sau đó đánh thuốc mê nạn nhân, nhốt vào một căn phòng tối, thậm chí cuối cùng còn bị hại đến mức thân thể không toàn vẹn.
Ai có thể ngờ, dưới một chiếc giường miễn phí lại là con đường dẫn đến địa ngục!
Có lẽ khi bạn đang say ngủ, kẻ xấu đã ra vào nhà bạn mà bạn không hề hay biết.
...
Những người sống một mình khi thuê nhà cần đặc biệt chú ý, kiểm tra kỹ mọi ngóc ngách của phòng, không để kẻ gian lợi dụng.
Nếu có thể, tốt nhất nên sống cùng với người quen, tránh đặt niềm tin mù quáng vào người lạ.
Nguy hiểm luôn rình rập quanh ta, hãy luôn cẩn trọng.
...
Xem xong bản tin, tôi chán nản nhếch mép, định bảo cô bạn thân đổi kênh.
Đột nhiên, có tiếng ồn ào ngoài cửa.
Cửa bị mở tung.
Là Tề Toàn.
Anh ấy không trụ nổi, tay bám vào tay nắm cửa, cả người loạng choạng ngã xuống sàn.
Mọi người xung quanh đều cố gắng ngăn anh lại, các y tá bên cạnh lo lắng không yên, vội vàng đỡ anh ấy dậy.
Một cô y tá trẻ không nhịn được khuyên:
"Trời ơi, gấp gì chứ, làm tôi giật cả mình. Tôi đã bảo anh nghỉ ngơi rồi mà, phòng bệnh cũng chỉ cách đây có một phòng..."
Các cảnh sát đứng sau lưng anh cũng không ngăn cản, để mặc anh làm loạn.
Khi nhìn thấy tôi, mắt Tề Toàn đỏ hoe, nhưng nụ cười lại nở rộ trên môi, anh nhìn tôi với ánh mắt tràn ngập niềm vui, từng chút từng chút, như thể muốn khắc tôi vào xương tủy.
Anh nhớ rõ quyết tâm của tôi khi bảo vệ anh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cui-dau-xuong-xem-duoi-gam-giuong-ban-co-ai-khong-ne/chuong-6.html.]
Và cũng không quên dáng vẻ chật vật của tôi khi bị đánh gần chết.
Giờ đây, khi thấy tôi bình an vô sự, anh mới an lòng.
Nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của anh, tôi không khỏi đau lòng.
Nhưng tôi không thể cử động được, chỉ có thể nở một nụ cười rạng rỡ, ra hiệu rằng mình ổn.
Lần này, anh cũng được tuyên dương.
Tôi đã biết bạn trai mình là một cảnh sát từ lâu.
Và giờ đây, với sự giúp đỡ của tôi, anh đã hoàn thành một vụ án vĩ đại.
Dù quá trình có phần khó khăn và gian nan.
Nhưng tôi tin rằng, tương lai sẽ luôn tốt đẹp.
Tôi rất mong chờ vào cuộc sống tương lai của chúng tôi.
16
Ngoại truyện của nữ chính:
Ba tôi ngoại tình rồi.
Với một cô trông xấu lắm.
Ba và mẹ cãi nhau.
Mẹ khóc rồi.
Ba không chịu ly hôn, tại sao vậy?
Mẹ tức giận dẫn tôi bỏ nhà đi.
Tôi đói quá.
Gặp được một bà lão hiền từ tốt bụng.
Tôi và mẹ đến ở ngôi nhà bà cho thuê.
Buồn ngủ quá, tôi và mẹ ngủ thiếp đi.
Kỳ lạ thật, sao tối thế này? Tôi không nhìn thấy gì cả.
A.
Hóa ra tôi và mẹ đã bị bán.
Đến nơi, tay bị trói chặt, không khí ngột ngạt muốn ói.
Xung quanh rất nhiều người, tất cả đều bị trói.
Có một chị gái bị kéo ra ngoài.
Rất nhiều người bắt nạt chị ấy.
Hửm? Tên cầm đầu bọn xấu đang tìm phụ nữ.
Mẹ tôi và mấy chị gái đều bị dẫn đi.
Tôi bị nhốt riêng trong một cái lồng kín.
Không biết đã bao lâu trôi qua, tôi được thả ra.
Ai mà ngờ được.
Người mẹ dịu dàng, xinh đẹp và yếu đuối của tôi lại trở thành phụ nữ của tên cầm đầu.
Thật tuyệt vời.
Có lẽ tôi cũng có thể theo mẹ hưởng vinh hoa phú quý.
Nhưng chưa kịp tận hưởng.
Có người ghen tị vì tôi bám mẹ, thế là đẩy tôi ra ngoài đi làm.
Mỗi ngày tôi đều phải bắt cóc người hoặc bán họ, dần dần tôi chán ghét công việc này.
Cho đến khi hồ sơ của một cậu trai đẹp trai, dịu dàng, chu đáo, hội tụ đầy đủ phẩm chất của một người đàn ông hoàn hảo xuất hiện trước mắt tôi.
Tôi quyết định, phải yêu một cú thật oanh liệt.
Thế là tôi lên kế hoạch một vụ lừa đảo trong khả năng của mình.
Từ việc Tề Toàn phát hiện ra lối đi và bị bắt, đến việc tôi giả vờ bị bắt, cuộc đột kích của cảnh sát, tất cả đều trong kế hoạch của tôi, đều là giả cả.
Tôi đã sắp xếp người của mình đưa tôi vào phòng để cứu mọi người.
Tất cả chỉ để nhận được sự biết ơn, đồng cảm của họ.
May thay kết cục là tốt đẹp.
(Hết)