Cùng trúc mã vả mặt công lược giả trà xanh - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-10-25 18:07:12
Lượt xem: 29
Sau khi thổi nến xong, tôi chuẩn bị cắt miếng bánh đầu tiên cho anh ấy.
Đột nhiên có một cô gái chạy tới, bàn tay của cô ta vung mạnh lên, chiếc bánh lập tức rơi xuống đất, nát bét.
Trong không khí ngập tràn hương vị ngọt ngào của bánh kem vị sô cô la.
Có người kêu lên: "Lê Khinh Khinh, cô điên rồi à?"
"Có bệnh thì đi uống thuốc đi, sao lại phá hỏng sinh nhật của Tống Triều!"
Mọi người nhìn Lê Khinh Khinh với vẻ lên án.
Nhưng cô ta không quan tâm.
Lê Khinh Khinh chỉ vào tôi, lớn tiếng nói: "Tống Triều, anh đừng ăn đồ ăn mà cô ta đưa, không sạch sẽ!"
Nói xong, cô ta dùng tay kéo Tống Triều về phía sau, đứng đối diện tôi ra vẻ bảo vệ, ánh mắt rực lửa nhìn tôi:
"Đừng tưởng rằng tôi không biết, cô đã bỏ thuốc mê vào cái bánh này, cô muốn giở trò với Tống Triều, tôi sẽ không cho phép cô làm như vậy!"
Tôi cau mày, còn chưa kịp giải thích thì đã bị khí thế bảo vệ công lý của cô ta áp đảo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cung-truc-ma-va-mat-cong-luoc-gia-tra-xanh/chuong-2.html.]
"Từ nay về sau tôi sẽ bảo vệ Tống Triều, cô đừng hòng ức h.i.ế.p anh ấy nữa!"
Lúc này có người chất vấn: "Lê Khinh Khinh, cô dựa vào cái gì mà nói có người hạ thuốc? Chính mắt cô nhìn thấy sao?"
Lê Khinh Khinh lấy điện thoại di động từ trong túi ra, mở một đoạn video, là cảnh tôi bỏ thuốc mê.
"Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong. May quá, tôi chỉ khen cô ta xinh đẹp thôi. Hóa ra cô ta là mỹ nhân rắn rết, mặt mũi xinh đẹp nhưng tâm địa xấu xa."
"Xem ra những năm gần đây Hạ gia ở nước ngoài phát triển không thuận lợi, còn muốn để cho con gái mình xuống tay với trúc mã! Cô ta thật sự không phải là người!"
"Quả nhiên, con người đều sẽ thay đổi..."
Mọi người đều xôn xao, nhưng tôi một chữ cũng không thể nghe lọt, bởi vì tôi nhìn thấy toàn thân Lê Khinh Khinh tỏa ra ánh sáng, trên đầu xuất hiện giá trị công lược.
Mặt tôi trở nên lạnh lùng, tôi có hệ thống công lược giả.
Sau khi suy nghĩ rõ ràng, tôi nhìn Tống Triều đối diện.
Cậu ấy cụp mắt xuống, khiến người ta khó nhìn ra được cậu ấy đang nghĩ gì.
Đột nhiên, cậu ấy khẽ cười, từ phía sau đi tới Lê Khinh Khinh:
"Tôi nhớ rõ cậu, Lê Khinh Khinh ở cấp 3 phải không?"