Cuộc Trả Thù Đẫm Nước Mắt Khi Con Là Công Cụ - 08.
Cập nhật lúc: 2024-10-29 11:07:03
Lượt xem: 80
"Trên đường đi, anh gọi điện cho anh ấy, yêu cầu anh ấy sớm chia tay em, nếu không anh sẽ kể cho em biết về bí mật của anh ấy. Có lẽ anh ấy quá sợ việc bị lộ, cảm thấy không còn mặt mũi nào để đối diện với em. Trong lúc quá kích động, anh ấy đã gặp tai nạn." Vương Hạo nói xong thở dài một tiếng.
Tôi cứ ngỡ mọi chuyện đến đây đã hoàn toàn kết thúc. Tất cả sự thật đều đã phơi bày.
Sau vài ngày suy nghĩ, tôi đề nghị ly hôn với Vương Hạo.
Lý do là vì Kỳ Kỳ không phải con của anh, chúng tôi cũng khó có thể sống tiếp mà không có những vết rạn nứt trong mối quan hệ này.
Cả hai đã thổ lộ hết với nhau, xét cho cùng, cái c.h.ế.t của Chu Dịch Thần không thật sự liên quan đến chúng tôi. Dù Vương Hạo đã nói gì trong cuộc gọi đó, cái c.h.ế.t của Chu Dịch Thần vẫn chỉ là một tai nạn ngoài ý muốn, và anh cũng không phải chịu trách nhiệm pháp lý nào.
Còn tôi, thực ra tôi cũng từng muốn thoát khỏi Chu Dịch Thần, lợi dụng tình cảm của Vương Hạo dành cho mình.
Giờ đây nghĩ lại, tình cảm của tôi đối với Chu Dịch Thần thực sự là gì đây?
Yêu là thật, và hận cũng là thật.
Vương Hạo suy nghĩ một thời gian và đồng ý ly hôn. Anh ấy để lại cho tôi vài căn nhà và phần lớn tiền mặt trong nhà. Còn công ty và một phần nhỏ tiền mặt thì anh ấy giữ lại. Anh ấy nói rằng sau này tôi một mình nuôi con sẽ cần nhiều tiền.
Tôi rất cảm động, thấy anh làm đến mức này đã là quá tốt rồi.
Chúng tôi chia tay trong hòa bình, dù sao cũng đã chung sống nhiều năm. Gặp lại vẫn có thể là bạn.
Về phía hai bên gia đình, chúng tôi chỉ nói rằng tình cảm không hòa hợp, không đề cập đến chuyện của Kỳ Kỳ. Họ đã lớn tuổi, chúng tôi cũng không muốn họ phải chịu đựng thêm cú sốc nào.
Vương Hạo nói rằng anh sẽ thường xuyên đến thăm Kỳ Kỳ, dù không phải con ruột, nhưng thằng bé đã gọi anh là bố suốt bốn năm. Đứa trẻ vô tội, và những chuyện này không nên để con biết. Bố mẹ anh ấy cũng mong muốn được gặp cháu thường xuyên, tôi đã đồng ý.
Những ngày gần đây, Vương Hạo từ từ thu dọn đồ đạc, anh ấy đã mua một căn hộ nhỏ đã được trang trí nội thất gần công ty, chuẩn bị chuyển sang đó ở.
Buổi tối, tôi chuẩn bị một bàn ăn thịnh soạn để chúng tôi cùng ăn bữa cơm cuối cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cuoc-tra-thu-dam-nuoc-mat-khi-con-la-cong-cu/08.html.]
Anh ấy giúp Kỳ Kỳ tắm rửa, rồi dỗ con ngủ.
Tôi ngồi trong phòng khách xem tivi, còn anh ấy đang chuẩn bị mở cửa đi thì tôi gọi lại.
Anh ngồi xuống bên tôi và hỏi tôi có điều gì muốn nói thêm không.
Tôi lấy ra một tấm ảnh đặt trước mặt anh, đó là một bức ảnh chụp chung của anh và Chu Dịch Thần.
Anh cười khẽ, nói có lẽ bức ảnh bị kẹp trong quyển sách nào đó và rơi ra.
Bức ảnh chụp khi họ vừa tốt nghiệp và mới bắt đầu đi làm.
Thoạt nhìn, đó chỉ là một bức ảnh rất bình thường.
Trong ảnh, Chu Dịch Thần nhìn về phía trước, còn Vương Hạo lại quay sang nhìn anh ấy.
Ánh mắt của Vương Hạo trong tấm ảnh đó chứa đầy hơi ấm, anh cúi mắt nhìn chăm chú vào Chu Dịch Thần, ánh mắt ấy mãnh liệt và không hề che giấu niềm khát khao cháy bỏng.
Có lẽ đây là khoảnh khắc ai đó chụp lén, và Vương Hạo lại giữ bức ảnh này suốt bao năm.
Trong lúc thu dọn đồ đạc, bức ảnh này vô tình rơi ra từ một quyển sách, và tôi đã tình cờ nhặt được.
“Anh nói đi chứ.” Tôi chỉ vào bức ảnh.
Anh nhìn tôi, vẻ mặt đầy nghi hoặc: “Nói gì cơ? Chỉ là một tấm ảnh thôi mà, đồng nghiệp trong công ty chụp từ trước, không biết bị kẹp trong quyển sách nào.”
“Anh đã nói với em rằng Chu Dịch Thần là người song tính, ha ha, thật ra người song tính chính là anh phải không?”
Ánh mắt trong bức ảnh không thể nào che giấu được sự thật.