Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 128

Cập nhật lúc: 2024-10-09 18:34:25
Lượt xem: 7

Khanh Linh lại nói: “Ta nói, ngươi thả ta ra.”

Cố Vọng nghe thấy nhưng không thả ra, trái lại còn cười nhẹ một tiếng: “Khá lắm, ngươi tốt nhất là sớm chút chịu không nổi ta.”

Tiểu Kim Uyên ở bên cạnh cắn một cái vào tay Cố Vọng, lúng búng nói: “Ngươi buông tay!”

Cố Vọng như không phát hiện được đau đớn, nhưng trong mắt đã hiện lên vẻ không hài lòng.

Hắn giơ một tay khác lên điểm nhẹ vào ấn đường của Tiểu Kim Uyên, Tiểu Kim Uyên trong nháy mắt liền mềm nhũn.

Cố Vọng nhấc cổ áo của nó lên, tiện tay bỏ qua một bên, không chút để ý nói: “Tiểu Mộc Đầu cũng khá quan tâm ngươi đấy chứ.”

“Cố Vọng, ngươi điên rồi phải không!” Lâm Ngân Chi đả thương Tiêu Nguyệt xong, Tống Đoan rốt cuộc cũng hít một hơi thật sâu, mắt thấy Cố Vọng động thủ với Khanh Linh, hắn lập tức xông lên, “Ngươi đang làm gì vậy!”

Cố Vọng hơi giương mắt, vung ống tay áo một cái, dùng mấy viên Phật châu ngăn động tác chạy tới đây của Tống Đoan, ngữ khí âm u nói: “Ồn ào.”

Nga

Trong cái động này, chỉ có một mình Cố Vọng là vẻ mặt vẫn như thường.

Khanh Linh lúc này đã hoa mắt chóng mặt, còn chưa nghĩ ra nguyên do, trước mắt đã có thêm một ngón tay.

Cố Vọng dùng đầu ngón tay thon dài của bàn tay bên kia điểm nhẹ trước mắt nàng, dẫn dắt tầm mắt của nàng ngưng tụ lại, hỏi: “Muốn giúp bọn họ?”

Khanh Linh vẫn đang tức giận, không thèm đếm xỉa đến hắn, nhưng vẫn gật đầu: “Đúng.”

“Thú vị.” Cố Vọng nhìn mí mắt đang rủ xuống của nàng, đột nhiên muốn nhìn rõ tròng mắt của nàng, nhưng cuối cùng chỉ nhẹ giọng nói, “Thân là Quỷ chủ, nhưng lại có trái tim của Phật, ngược lại càng giống Bồ Tát.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/128.html.]

Đến cùng thì ai mới có trái tim của Phật?

Khanh Linh không hiểu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mới khiến cho một người có tấm lòng từ bi, ẩn nhẫn chịu đựng như Cố Vọng trong kịch bản biến thành như vậy.

Nàng tạm thời không muốn để ý đến hắn, tay khẽ động đậy, không ngờ vừa động đã thoát khỏi sự trói buộc.

“Được đấy.” Cố Vọng buông lỏng tay ra, lúc này ấy vậy lại đặc biệt dễ nói chuyện.

Hắn đẩy Tống Đoan tới trước mặt nàng, lạnh nhạt nói, “Nếu muốn giúp bọn họ thì dẫn bọn họ đi đi.”

Hắn quả nhiên không muốn gi.ế.t bọn họ.

Khanh Linh nhớ tới cảnh tượng ở thần cảnh Kim Uyên trước đây, hắn cũng như thế, tuy rằng thả hết oán linh ra, nhưng cũng không để mọi người ch.ế.t.

Mục đích của hắn...

Khanh Linh không khỏi nhìn về phía Lâm Ngân Chi.

Lâm Ngân Chi vẫn đang lơ lửng giữa không trung, chuyện vừa đột ngột xảy ra cũng không tổn thương được đến y, lúc này xem ra, trận pháp này dường như không ảnh hưởng đến y là bao.

Cổ Vũ Yên ở bên cạnh y, lo lắng kiểm tra tình huống của y.

Một kiếm đó của y dường như đã đả thương Tiêu Nguyệt rất nặng, đến hiện tại nàng ta vẫn đang nằm sấp trên mặt đất, trong miệng phun ra m.á.u đen.

Chịu ảnh hưởng của Tỏa Hồn trận, tầm mắt của Khanh Linh lại bắt đầu tan rã, hỏi: “Vậy còn ngươi?”

Loading...