Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 181
Cập nhật lúc: 2024-10-09 19:41:22
Lượt xem: 5
Hắn thoạt nhìn có vẻ tâm trạng không tệ: “Ta cũng cảm thấy như vậy.”
Khanh Linh mặt không đổi sắc nói: “Ngươi còn muốn hỏi gì nữa không?”
Xem ra Tiểu Quỷ Chủ đã sắp sửa nổi giận.
Cố Vọng chọc người đủ rồi, lúc này mới nén lại ý cười, chậm rãi lắc đầu: “Hết rồi.”
Hắn giơ tay lên, điểm lên ấn đường của bản thân trên giường một cái.
“Nguyên nhân ấy à, ban đầu Lâm Ngân Chi muốn thương tổn ta, vậy có phải hắn nên trả giá đại giới một chút không?”
Khanh Linh: “Trả giá đại giới?”
“Nhắc đến, may mà nhờ có A Linh.” Cố Vọng cong môi: “Nếu không phải nhờ ngươi, có lẽ người cần được cứu chính là ta rồi đúng không?”
“Sư phụ yêu cầu ta đi Đinh U Trạch, nhưng dùng thân thể này của ta đi Đinh U Trạch sẽ có đi không mà không có về.” Cố Vọng ung dung nói: “Chẳng bằng mượn của hắn dùng một lát, dù sao cũng là hắn nợ ta.
Nếu không phải hắn, ta cũng sẽ không như thế.”
Hắn nói xong, Khanh Linh lại im lặng.
Cố Vọng ngước mắt, đối diện với ánh mắt đơn thuần của nàng, còn có đôi mi thanh tú đang rũ xuống.
Khanh Linh: “Ngươi gạt ta.”
Cố Vọng nhíu mày: “Sao lại nói như vậy?”
Khanh Linh: “Vô Khuynh trưởng lão để cho ngươi đi Đinh U Trạch là sau khi ngươi quyết định cứu Lâm Ngân Chi.”
Điều này nói rõ, từ trước khi Cố Vọng biết cần phải đi Đinh U Trạch, hắn đã quyết định dùng thân thể của Lâm Ngân Chi.
“Ngược lại đã quên, ngươi là một đứa trẻ thông minh.” Cố Vọng dựa vào đầu giường, khẽ cười nói: “Đúng là như vậy, ta muốn dùng thân thể của hắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/181.html.]
Cho nên ta đã dẫn hắn tiến vào Tỏa Hồn trận, làm cho kiếm ý của hắn bộc phát mất khống chế.”
Cố Vọng không hề bận tâm sau khi bản thân nói ra việc này sẽ như thế nào, giọng điệu rất là tùy ý: “Vốn là muốn để hắn một kiếm đ.â.m ta, lúc đó ta sẽ thừa cơ nhập vào, có điều lại bị ngươi cắt ngang, ngược lại càng tiện cho ta hơn, danh chính ngôn thuận tráo đổi.”
Khanh Linh ngây ngẩn cả người: “Cái gì?”
Cố Vọng cười giễu: “Nếu như hắn không muốn gi.ế.t ta thì sẽ không bị như thế.”
Khanh Linh: “Sao ngươi lại muốn dùng thân thể của hắn?”
Nụ cười trên mặt Cố Vọng nhiều hơn mấy phần lạnh lẽo: “Bởi vì hắn không ch.ế.t được.”
“Có điều ta không hề lừa ngươi.” Cố Vọng lười biếng nói: “Không cần sư phụ nói ta cũng biết Đinh U Trạch có xà đan, cũng đang định đi.”
Cho nên trước đó rất lâu, Cố Vọng đã tính toán đi Đinh U Trạch, lúc này mới cố ý muốn thân thể của Lâm Ngân Chi.
Nga
Khanh Linh nhớ đến câu nói lúc trước của hắn, im lặng một hồi, đột nhiên hỏi: “Sao ngươi biết hắn không ch.ế.t được?”
Ánh mắt Cố Vọng hơi khác thường, giống như cảm thấy câu hỏi này của nàng. rất không hợp với lẽ thường: “Đương nhiên là vì ta đã từng g.iế.t hắn rất nhiều lần.”
Khanh Linh: “…”
Được rồi.
Nàng lại hỏi tiếp: “Vậy ngươi có biết vì sao hắn không ch.ế.t được không?”
“Vấn đề này, ta cũng muốn biết.” Cố Vọng cong môi cười, ánh mắt khóa chặt Khanh Linh: “Có lẽ A Linh biết?”
–
Tác giả có lời muốn nói
Vọng Vọng: Ngươi quả nhiên là thích cái mặt này của ta.