Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 225

Cập nhật lúc: 2024-10-10 09:00:18
Lượt xem: 2

Khanh Linh ngước mắt, đối diện với ánh mắt của Lâm Ngân Chi, người phía sau có vẻ cực kỳ thẳng thắn, không hề có một chút dấu hiệu nói dối.

Giờ khắc này, Khanh Linh đột nhiên hiểu được cảm giác không tín nhiệm của Cổ Vũ Yên lúc Cố Vọng nói hắn muốn cứu Lâm Ngân Chi.

Lúc này đổi lại là nàng thì nàng cũng không yên tâm.

Nhân vật mục tiêu của mình, nhất định phải do chính mình theo dõi mới được.

Cho nên Khanh Linh chỉ sửng sốt trong chớp mắt, sau đó lắc đầu, cố chấp nói: “Ta muốn đi.”

Lâm Ngân Chi đang muốn mở miệng, lại bị cắt ngang.

Hắc y nam tử đứng trên lưng điêu, hai tay khoanh lại trước n.g.ự.c nhìn bọn họ: “Hai vị đang nói chuyện gì vậy?”

Khanh Linh không để ý đến phản ứng của Lâm Ngân Chi, tự mình đi về phía con Ma Điêu kia, cánh con điêu nọ vũ động lên xuống hơi thất thường.

Nam nhân đứng trên lưng điêu thấy thế, rất có phong độ thân sĩ cúi người chìa tay ra, xem dáng vẻ là muốn kéo nàng lên, giọng điệu nhã nhặn: “Nếu đã là khách, chúng ta đương nhiên phải dùng lễ tiếp đón.”

Khanh Linh tránh khỏi tay hắn ta, mũi chân khẽ nhón một cái, thân thể nhẹ nhàng đáp lên trên lưng điêu, Lâm Ngân Chi theo sát phía sau.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/225.html.]

Nga

Ma Điêu nháy mắt bay lên, Khanh Linh còn chưa đứng vững, thân thể hơi nghiêng ngã.

Lâm Ngân Chi lập tức duỗi hai tay tới, cùng nam nhân kia mỗi người giữ một cánh tay của nàng, giúp nàng ổn định thân thể.

“Tính tình con Ma Điêu này có chút nóng nảy.” Nam nhân dặn dò: “Quỷ chủ cần phải cẩn thận một chút.”

Lâm Ngân Chi nhích tới gần nàng thêm chút, ngược lại rất vững vàng, y rũ mắt nói: “Khanh cô nương có thể vịn vào ta.”

Khanh Linh không muốn vịn vào ai cả, nàng đẩy tay hai người ra, tự mình ngồi trên lưng điêu, nắm chặt lông của Ma Điêu, trong lòng im lặng suy tư: Kỳ lạ, vừa rồi còn đang giương cung bạt kiếm, vậy mà bây giờ lại hòa hợp rồi.

Ma Điêu nhanh chóng bay ra ngoài, Khanh Linh suy nghĩ, hay là lấy ngọc giản của Tống Đoan trước đó ra.

Chắc là Tống Đoan vẫn an toàn, rất nhanh đã nghe thấy tiếng nói truyền tới: “Khanh Linh, các ngươi không sao chứ? Bây giờ ta lập tức dẫn người tới!”

“Không có việc gì.” Khanh Linh nghĩ thầm: Đâu chỉ không có việc gì, bây giờ ta và kẻ địch còn đang kết bạn đồng hành đi tới Ma Giới đây này.

“Các ngươi không cần tới, ta có một chút việc phải rời đi mấy ngày.”

“Ngươi muốn đi đâu?” Tống Đoan gấp gáp lên tiếng: “Người trong môn báo lại với ta không thấy Cố Vọng, ta cũng không biết tại sao hắn lại biến mất.”

Khanh Linh: “Ta biết, ta chính là đang đi tìm hắn.”

Loading...