Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 239
Cập nhật lúc: 2024-10-10 10:35:29
Lượt xem: 3
Ở Tam Giới Sơn này, càng đi xuống dưới lòng đất thì cảm giác ngột ngạt lại càng nặng.
Ánh mắt của Khanh Linh cũng dần dần bị sương mù đen nhánh che kín, may mà trên mặt nàng có đeo mặt nạ trước đó Thanh Tả đưa cho, lúc này mới không đến nỗi không nhìn thấy gì.
Không biết đã trôi qua bao lâu, nàng cảm giác được sau lưng có cơn gió lạnh thổi tới, tiếp theo có một người nào đó yên lặng kề sát nàng, người kia thở dài nói: “Khanh Linh cô nương quá nôn nóng rồi.”
Là giọng của Thanh Tả.
Nàng không trả lời, lặng lẽ cách xa hắn ta một chút, mãi cho đến khi quỷ khí dưới thân bất chợt chạm vào cái gì đó, xem ra đã đến điểm cuối.
Khanh Linh nhanh chóng ổn định lại thân thể của mình, sau khi đứng vững mới giương mắt nhìn sang.
Nàng nhớ rõ bên trong kịch bản viết Cố Vọng bị giam ở trong Thủy Lao, mà dưới chân núi của Tam Giới Sơn quả thật là một cái Thủy Lao.
Bởi vì nằm ở rất sâu trong lòng đất, nơi này ngay cả một chút ánh sáng cũng không có, dù lúc này Khanh Linh đeo mặt nạ như đang mở ra góc nhìn ban đêm thì cũng chỉ có thể nhìn được một ít thứ này nọ xung quanh.
Lúc này nàng và Thanh Tả đang đứng trên một cái thềm đá, đi xuống chút nữa vài bước hình như là một cái Hắc Thủy Trì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/239.html.]
Giống như phía trên, trên đầm nước có mấy sợi xiềng xích to lớn xù xì, nhìn sơ qua cực kỳ áp lực, càng khiến cho người ta cảm thấy khó chịu hơn chính là bị ma khí dày đặc ở trong Hắc Thủy Trì ập tới phả vào mặt.
Khanh Linh cũng không nhìn thấy Cố Vọng, nhưng quỷ khí dẫn đường rõ ràng nói cho nàng biết bây giờ Cố Vọng đang ở ngay chỗ này.
Bốn phía giống như bị ngăn cách, không nghe được một chút tiếng động, im lặng đến mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.
Khanh Linh hơi nghiêng đầu, bước vài bước đi xuống thềm đá, sau đó cuối cùng cũng thấy được một cái đầu người đang dựa vào vách đá bên kia.
Đúng, chỉ là một cái đầu người mà thôi.
Nửa người dưới của Cố Vọng hoàn toàn bị ngâm bên trong Hắc Thủy Trì, chỉ để lộ ra một cái đầu, giống như lúc này đầu và thân đã tách nhau.
Tóc đen che đi nửa bên mặt, gương mặt vốn đã yêu dã mê người bây giờ giống như mất đi toàn bộ sức sống, nốt chu sa ở mi tâm lờ mờ phát ra ánh sáng màu đỏ, vừa cổ quái lại lộ ra một luồng tử khí, giống như là tế phẩm bị hiến tế.
Nga
Hắn gục đầu, hai mắt nhắm chặt, như đã mất đi tri giác.
Thanh Tả gọi cái này là không được tốt cho lắm sao?