Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 289
Cập nhật lúc: 2024-10-10 11:38:13
Lượt xem: 2
Khanh Linh quay đầu lại: “Cái này cũng có thể chọn lựa được sao?”
“Đương nhiên.” Cố Vọng giống như suy tư một lát, đột nhiên nói: “Nếu ở Hoài Thành đã làm phu thê một lần, hay là lần này cũng làm phu thê đi.”
Khanh Linh: “?”
Ngươi có bệnh à?
Nàng lập tức phản đối: “Không được.”
Cố Vọng xoa nhẹ ấn đường, có chút bất mãn: “Sao lại không được?”
“Lần đó là vì bất đắc dĩ.” Khanh Linh nói: “Vì sao lại muốn dùng thân phận quái gở này, khiến cho người ta cảm thấy không quen.”
Cố Vọng bày ra biểu cảm ‘ngươi từ chối quyết liệt như vậy, có phải có vấn đề ở chỗ nào rồi không”.
Hắn lại mất kiên nhẫn hỏi: “Vậy ngươi muốn dùng thân phận gì?”
Lúc này bọn họ đã bay tới không trung Ma Thành, đáy lòng nàng cũng nhẹ nhõm hơn không ít, thấy trên mặt Cố Vọng ngay cả giấu cũng giấu không được biểu cảm không vui không thích, lần đầu tiên nàng có loại suy nghĩ muốn trêu chọc hắn: “Cha con?”
Biểu cảm trên mặt Cố vọng lập tức nứt ra.
Hắn nghiêng đầu, kẹp cổ nàng lại, kéo nàng tới gần mình một chút, rũ mắt nghiến răng uy hiếp: “Ngươi nói cái gì?”
Quả nhiên là tạc mao rồi.
Khanh Linh khẽ bật cười.
Nàng rất hiếm khi cười thoải mái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/289.html.]
Đầu ngón tay Cố Vọng nâng cằm nàng lên, ngắm nghía cặp mắt kia, ý cười trong con ngươi hời hợt lan tỏa, toàn là những chấm sáng nhỏ.
Gương mặt của Tiểu Quỷ Chủ tuy nói là tuyệt sắc nhưng màu da lại quá trắng, môi cũng quá đỏ, lại thêm thân phận của nàng là Quỷ Tu.
Đây hoàn toàn là dáng vẻ khiến người ta vừa nhìn đã cảm thấy không thoải mái.
Nàng lại có một đôi mắt xinh đẹp lạ thường, trước đây lúc hoàn toàn trống rỗng sẽ khiến người ta cảm thấy nàng yên tĩnh dịu dàng, rồi lại có cảm giác miên man.
Lúc này nàng vừa cười lên, trong nét dịu dàng lập tức có thêm một chút màu sắc, như là sống lại.
Loại nhận thức này khiến cho Cố Vọng cảm thấy vui vẻ, quả nhiên nên dẫn nàng tới đây.
Về điểm này, đáy lòng bực bội vì bị nàng chọc tức nháy mắt đã không còn sót lại chút gì: “ Ta giống cha ngươi à?”
Khanh Linh thoáng khựng lại, ý cười nơi đáy mắt từ từ nhạt đi, nhẹ nhàng lắc đầu.
Không còn chấm sao nhỏ nữa rồi, Cố Vọng vô thức nhíu mày: “Cho ngươi thêm một cơ hội nữa đó.”
Khanh Linh cong mắt: “Vì sao cứ nhất định phải có thân phận, bằng hữu cùng đồng hành không được sao?”
Nga
“Ai là bằng hữu của ngươi.” Sắc mặt Cố Vọng lại càng thối hơn: “Đừng có đánh đồng ta với Lâm Ngân Chi.”
“Được, vậy thì ca ca nhé?”
Dù sao đã ra ngoài đi chơi, Khanh Linh cũng không muốn khiến mọi người không vui, cho nên mới lùi một bước: “Ngươi làm ca ca của ta được không?”
Động tác trên tay Cố Vọng hơi dừng lại, con ngươi đen mờ mịt chớp mắt một cái, sau đó màu mắt từ từ trở nên sâu hơn: “Gọi lại một tiếng nữa đi.”
Khanh Linh rời khỏi tay hắn, nghiêng đầu sang một bên, không đáp lại.
Cố Vọng ở sau lưng nàng cúi đầu mỉm cười: “Ca ca? Không tệ.”