Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 330
Cập nhật lúc: 2024-10-10 17:14:00
Lượt xem: 0
“Khoan hãy nhắc đến nàng.” Thư Nhất gõ nhẹ lên bàn, rót thêm một chung trà đưa qua, “Hôm nay gọi ngươi tới là có chút chuyện muốn hỏi ngươi.”
“Ta bế quan từ lâu, chưa từng gặp mặt các ngươi.” Thư Nhất ôn hòa cười nói: “Là sư thúc sơ sót, nghe Chưởng môn sư đệ nhắc tới các ngươi khen không dứt miệng, ta cũng có chút tò mò.”
Lâm Ngân Chi ngồi ngay ngắn, cúi đầu cung kính lắng nghe: “Ngài cứ hỏi.”
Khanh Linh không khỏi âm thầm đánh giá Lâm Ngân Chi, trong đầu đều là những lời chấp sự quan đã nói.
Một thế giới không thể có hai nhận vật trùng lặp, chưa kể tới tình huống có một thật một giả.
Chung quy nếu là như vậy, tổng cục cũng sẽ không phát hiện, bởi vì giả chính là giả, không hề uy hiếp tới nhân vật chính.
Nhưng ý nghĩa của việc có hai Lâm Ngân Chi chính là: Hai Lâm Ngân Chi này đều là thật.
Chuyện này sao có thể xảy ra được?
“Tu luyện không phải là con đường cuối cùng, huống chi là tu vi hiện tại của ngươi bây giờ.” Thư Nhất nói chuyện lúc nào cũng vòng vo mấy bận rồi mới dẫn vào vấn đề chính: “Mấy năm nay bị thương cũng không ít nhỉ?”
Lâm Ngân Chi lắc đầu: “Đệ tử chưa từng để ý những thứ này.”
Thư Nhất cười nói: “Đúng là có đạo tâm.”
“Sư phụ của ngươi nghe nói lần này ngươi ở Hoài Thành bị thương nên rất lo lắng, vì vậy mới bảo ta tới thăm ngươi.” Thư Nhất nói: “Đưa tay cho ta xem.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/330.html.]
Lâm Ngân Chi nghe lời đưa tay lên, Thư Nhất ấn vào mạch đập của y, nhắm mắt im lặng.
Khanh Linh cũng lặng lẽ nhìn sang, đây là Thư Nhất đang nhân cơ hội kiểm tra xem bên trong cơ thể Lâm Ngân Chi có gì lạ hay không.
Chỉ là ánh mắt nàng vừa nhìn sang, Lâm Ngân Chi dường như có cảm ứng cũng ngẩng đầu lên.
Nga
Đôi mắt đen nhánh đầy lạnh lẽo, không hề có cảm xúc dư thừa, Khanh Linh không khỏi dừng động tác lại.
Y dường như không thích nàng lắm, nghĩ đến điều này, Khanh Linh lại im lặng rũ mắt xuống, giảm bớt cảm giác tồn tại của mình.
“Không có gì trở ngại.” Thư Nhất thu tay lại: “Khôi phục rất tốt, thần hồn không nhìn ra bất kỳ tổn thương nào.”
Khanh Linh âm thầm sửng sốt.
Lúc Cố Vọng cứu Lâm Ngân Chi, thần hồn của y bị hao tổn khá lớn, cho dù được chữa trị cũng khó tránh khỏi có chút ảnh hưởng, nhưng vì sao bây giờ lại không phát hiện được gì?
Lâm Ngân Chi rút tay về, khẽ gật đầu.
Thư Nhất lại nói: “Nghe nói Cố Vọng của Vô Trần Sơn đã cứu ngươi, có biết hắn dùng cách gì không?”
“Không biết.” Lâm Ngân Chi sửa sang lại ống tay áo của mình, thả hai tay xuống, uống một hớp trà trên bàn: “Nhưng nếu sư thúc thực sự hiếu kỳ, có lẽ có một người biết.”
“Ai vậy?”
“Quỷ chủ Khanh Linh.”