Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 403
Cập nhật lúc: 2024-10-10 19:29:01
Lượt xem: 1
Lúc Khanh Linh tỉnh lại rất bình tĩnh, nàng từ từ mở to mắt, lọt vào trong tầm mắt nàng là một màu đỏ chói mắt.
Khanh Linh giật mình, lúc này mới phát hiện bản thân đang dựa vào lồng nguc Cố Vọng, hai tay đang ôm eo hắn.
Chẳng lẽ mình lại ngủ như vậy cả đêm sao?
Khanh Linh lập tức buông tay ra, lúc này Cố Vọng cũng mở mắt ra, liếc mắt nhìn tay nàng, hắn hơi nhíu mày: “Tỉnh ?”
“Ân.”
Cố Vọng rời tầm mắt lên trên, nhìn chằm chằm vào mắt nàng, lần này lại bất ngờ thấy được thứ gì đó từ trong ánh mắt đó.
Nga
Là một khoảng không tĩnh mịch không vui không buồn.
Khoảng không trước đó làm cho người ta cảm thấy nàng không có gì bận tâm, nhưng lần này lại như nhìn thấu hết thảy.
Khoảng không lần này mang theo chút tuyệt vọng, giống như giây tiếp theo sẽ biến mất hoàn toàn.
Cố Vọng giơ tay ấn vào mi tâm của nàng.
Lực ấn không nhẹ, tạo ra một vết ngấn đỏ, Khanh Linh lộ ra chút nghi hoặc.
Nhìn thấy trong đồng tử đơn thuần của nàng nhiều hơn chút cảm xúc, lúc này Cố Vọng mới buông tay ra.
Khanh Linh mờ mịt sờ trán, hồi tưởng lại, chẳng phải hôm qua lúc nàng đi ngủ Cố Vọng đang dựa vào bả vai nàng sao? Sao bây giờ lại thế này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/403.html.]
Ánh mắt nàng hơi m.ô.n.g lung, Cố Vọng vẫn dựa vào ghế như thể chưa tỉnh ngủ, rũ mắt nhìn bộ y phục bị nhăn nhúm của mình, khẽ tấm tắc: “A Linh ngủ không được ngoan cho lắm.”
Nàng bình thường ngủ rất ngoan mà, nếu không đã sớm lật tung quan tài đá ở Cấm Nhai rồi.
Nhưng thấy ánh mắt Cố Vọng nhìn mình chằm chằm như vậy, giống như hắn thật sự đã bị chiếm tiện nghi.
Lúc tỉnh lại nàng xác thực cũng đang ôm hắn.
Khanh Linh cảm thấy hơi có lỗi: “Xin lỗi.”
“Xin lỗi là xong à?” Cố Vọng ngáp một cái, dáng vẻ có chút buồn ngủ: “Ta vì ngươi mà cả đêm ngủ không được ngon giấc đấy.”
Khanh Linh ngẩng đầu nhìn, lúc này trời vẫn chưa sáng, bên ngoài vẫn đang mưa to gió lớn, thậm chí còn có dấu hiệu càng ngày càng lớn.
Có lẽ thực sự bởi vì mình nên Cố Vọng mới ngủ không ngon, nghĩ tới đây, Khanh Linh mới nói: “Vậy ngươi ngủ thêm một lát đi.”
Ở đây không thể quang minh chính đại dẫn dắt quỷ khí, như vậy sẽ lôi kéo sự nghi ngờ của mấy người đối diện, cho nên nàng ngồi thẳng người dậy, nhúc nhích bả vai của mình, nhỏ giọng nói: “Ta không ngủ nữa, ngươi dựa lại đi.”
Khóe môi Cố Vọng khẽ nhếch lên, cuối cùng không chút khách sáo nghiêng đầu dựa vào vai nàng.
Một giấc này cũng không biết ngủ đã bao lâu, Khanh Linh cảm thấy hơi lạ, nàng vốn không muốn ngủ, vì dù sao cũng phải đề phòng xem lúc này Ma tộc có tới hay không.
Nhưng không hiểu vì sao, vậy mà nàng lại ngủ thiếp đi.