Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 452
Cập nhật lúc: 2024-10-11 10:32:54
Lượt xem: 1
Miệng Ninh Chiêu vẫn đang bị bịt kín, Ninh Khiêu đã bị Cố Vọng đả thương ở đằng xa lập tức mở to hai mắt: “Chiêu Chiêu!”
Ninh Chiêu: “Ưm ưm!”
Ninh Khiêu lảo đảo đi tới, đôi mắt hung ác nham hiểm nhìn chằm chằm vào Khanh Linh: “Quỷ chủ, ngươi làm gì vậy? Quỷ Giới và Ma Giới vốn là nước sông không phạm nước giếng!”
“Như ngươi thấy đó.” Khanh Linh nói: “Các ngươi đã ra tay trước, lại còn trách ta ư?”
Nàng quay người lại nhìn Cố Vọng: “Ta giao bọn chúng lại cho ngươi, ngươi muốn chém muốn gi.ế.t muốn róc thịt đều được, sau này sẽ không còn ai ép ngươi nữa.”
Cố Vọng: “Bọn chúng sao?”
Khanh Linh gật đầu, nhìn về phía Ninh Khiêu: “Còn cả hắn nữa.”
Đây cũng là một trong những nguyên nhân lần này Khanh Linh tới đây, Ninh Chiêu và Ninh Khiêu, chỉ cần bọn họ còn ở lại thì chính là sự uy hiếp sau này của Cố Vọng.
Quỷ khí ở đầu ngón tay nàng chậm rãi quấn lên.
Bây giờ phải cùng lúc đối mặt với mấy kẻ này, thậm chí bên trong còn một tên Cố Vọng biết rõ bây giờ mình đang ở tình huống gì, Ninh Khiêu đương nhiên không phải đối thủ, hắn ta miễn cưỡng giữ bình tĩnh nói: “Nơi này chính là Ma Giới.”
Khanh Linh nào quản tới Ma Giới gì, lúc nàng đang định ra tay, Cố Vọng chợt giữ tay nàng lại.
Nàng quay đầu, hơi khó hiểu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/452.html.]
Cố Vọng đột nhiên khẽ mỉm cười: “Nói cái gì mà không làm giao dịch? Không phải nàng cũng đang làm giao dịch với ta đó sao?”
Khanh Linh ngẩn người.
Cố Vọng liếc mắt nhìn Ninh Chiêu ở trên mặt đất: “Nàng giao bọn chúng lại cho ta, không phải là muốn yên tâm thoải mái rời đi sao?”
Hắn chậm rãi nói: “Nếu muốn lấy mạng của bọn chúng thì ta cũng không cần nàng ra tay.”
“Nhưng A Linh à, cho dù nàng có nói gì đi nữa thì cũng đừng nghĩ đến chuyện rời đi.” Hắn rũ mắt, trong mắt đều là bão táp kìm nén: “Ta vốn cũng không phải là người tốt lành gì, giao dịch cũng được, uy hiếp cũng được, đạt được mục đích là được.”
“Ngay từ đầu ta đã để nàng đi theo ta, sau này ngàn năm vạn năm nàng cũng chỉ có thể đi theo ta mà thôi.”
Nga
Khanh Linh quay đầu, lẳng lặng nhìn hắn: “Nếu như ta không muốn thì sao?”
“Không muốn cũng phải đồng ý.” Cố Vọng nắm lấy cổ tay nàng, hung hăng cắn một phát lên đầu ngón tay nàng: “Ta luôn có ngàn cách khóa nàng lại.”
Khanh Linh không thu tay về.
Nàng chỉ nói: “Ngươi không nhốt được ta.”
Hô hấp của Cố Vọng hơi rối loạn, hắn hung ác nói: “Nàng nhất định phải chọc ta tức giận đúng không?”
Lúc này, trên bầu trời đột nhiên truyền đến một tiếng vang thật lớn.