Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 541
Cập nhật lúc: 2024-10-11 14:45:47
Lượt xem: 2
Sắc mặt Cổ Vũ Yên hơi thay đổi, gật đầu: "Đương nhiên rồi."
Khanh Linh đi về phía trước một bước, khẽ cười một tiếng: "Có điều nếu lần này đã tới, còn phải nhờ hai vị giúp một việc."
Nếu lúc này Cố Vọng có ở đây, gần như sẽ biết ánh mắt này của Tiểu Quỷ Chủ là đang có ý định gì.
Lúc Khanh Linh dẫn Cổ Vũ Yên và Vô Kỳ đến, Cố Vọng vẫn đang giằng co với Lâm Ngân Chi.
Cây khô xung quanh đã bị đánh đến biến dạng, phía xa xa có không ít các Quỷ tu đang vây xem.
Chuyện Cố Vọng nửa năm nay vẫn luôn ở Cấm Nhai không phải bí mật, hắn vừa quang minh chính đại lại phách lối đến cực điểm.
Tuy chuyện Khanh Linh rơi vào khe nứt kỳ dị không để cho bao nhiêu người biết, nhưng ở Quỷ Giới lại không gạt được, điều này đã khiến không ít Quỷ tu ngo ngoe rục rịch.
Nhưng Cố Vọng đã dùng bạo lực để trấn áp, thế nên không ai dám hé răng nửa lời.
Không phải là chưa từng có người phản kháng, nhưng lần vào Cố Vọng cũng sẽ nói: "Nàng sẽ trở về."
Hoặc là hắn cười hỏi: "Hay là ngươi cũng có thể thử xem, nếu đánh được ta."
Lúc Khanh Linh ở Hoài Thành đã cứu không ít Quỷ tu, bởi vậy dù mọi người tin hay không cũng tạm thời không dấy lên sóng gió gì.
Thời gian nửa năm, ở trong mắt tu sĩ chẳng qua chỉ trong chớp mắt.
Quỷ tu vây xem thấy Quỷ chủ xuất hiện, tất cả đều lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, không ngờ lại thật sự xuất hiện.
Sức chiến đấu của hai người đều không thể khinh thường, Khanh Linh chỉ mới tới gần đã bị sát khí của bọn họ làm giật mình.
Nga
Nàng lập tức nhìn về phía Cố Vọng, lúc này Ma văn ở cổ hắn đã hiện lên hết, mắt sắc như máu, sát ý trong mắt không thể thu lại được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/541.html.]
Đây là ra sức công kích rồi.
Nhưng thoạt nhìn vẫn chưa bị thương gì.
Lâm Ngân Chi cũng không hề thua kém, ngoại trừ tóc hơi rối ra thì cũng không có gì đáng ngại.
Đa phần người gặp tai vạ chỉ có đám cây khô đã không còn hình dạng kia.
Khoảnh khắc Khanh Linh xuất hiện hai người đều phát giác ra, chẳng mấy chốc đồng loạt dừng tay lại.
Cố Vọng khẽ nhíu mày, nhìn Khanh Linh: "Nàng tỉnh rồi à?"
Hắn lại đảo mắt nhìn Cổ Vũ Yên và Vô Kỳ, trong mắt hoàn toàn là ý lạnh, giọng điệu uy nghiêm đáng sợ: "Bởi vì bọn họ đúng không?"
Như thể giây tiếp theo liền đánh c.h.ế.t hai người này.
Lâm Ngân Chi cầm kiếm, ánh mắt nhìn Cổ Vũ Yên cũng nhiều thêm mấy phần lạnh lẽo.
Môi Cổ Vũ Yên giật giật, nhỏ giọng nói: "Sư huynh."
Lâm Ngân Chi không lên tiếng.
Khanh Linh đi lên trước, dưới tầm mắt của Cố Vọng đứng ở bên cạnh hắn, ngẩng đầu nhìn Lâm Ngân Chi, lại chỉ chỉ Cổ Vũ Yên: "Lâm đạo trưởng, hẳn là nên cho ta một lời giải thích."
Ánh mắt Lâm Ngân Chi rơi vào người Cổ Vũ Yên.
Cổ Vũ Yên cúi đầu: "Bọn ta chỉ là lo lắng cho huynh."
Nghe thấy lời này, Khanh Linh nhất thời kinh ngạc.