Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 563
Cập nhật lúc: 2024-10-11 15:35:55
Lượt xem: 2
Hồi ức thi nhau tràn về, ngày ấy Cố Vọng điên cuồng bắt nàng lặp đi lặp lại những lời lẽ lộn xộn đó, đoạn ký ức ấy vẫn còn rất rõ ràng, Khanh Linh thoáng ngẩn người: "Chàng đang định tính sổ với ta à?"
"Không phải." Cố Vọng vẫn mỉm cười, gần nửa người hắn bao phủ lên người Khanh Linh: "A Linh có biết vì sao ngày ấy ta lại đưa nàng tới Ma Thành không?"
Khanh Linh nhớ lại hắn của lúc đó: "Chàng nói là vì báo ơn nên mới dẫn ta đi chơi."
Tiếng cười ngắn ngủi truyền vào tai, Cố Vọng dường như rất vui vẻ, hắn cứ cười mãi không ngớt, mãi cho đến khi Khanh Linh mặt không cảm xúc quay đầu lại: "Chàng muốn nói gì ?"
Cố Vọng thu lại ý cười: "Thật ra, là ta thâm hiểm khó lường."
"A Linh, đã có lúc ta cho rằng nàng rất yêu ta."
Giống như bỗng nhiên được đả thông kinh mạch, Khanh Linh nhớ tới thời điểm trước khi Cố Vọng dẫn nàng đến Ma Thành, hắn cứ điên cuồng ám chỉ mình nghĩ kỹ lại xem muốn cái gì.
Nàng hỏi: "Chẳng lẽ chàng cho rằng thứ ta muốn là chàng sao?"
Cố Vọng không lên tiếng, đây chính là ngầm thừa nhận.
Khanh Linh nhất thời không biết nên nói gì, cho nên sau này Cố Vọng lại lừa nàng nói là chẳng qua khi ở Ma Thành bị dục vọng quấy phá, thật ra cũng là giả.
Hắn đã sớm tính toán trong lòng, chỉ là không ngờ nàng lại không có tình cảm với hắn.
Sau một hồi lâu, Cố Vọng vươn tay ra, ngón tay lắc lắc trước mắt người đối diện: "Thứ ba."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/563.html.]
"Cái gì?"
"A Linh, ta ở trong lòng nàng xếp hạng thứ ba. Ngoài ăn và ngủ ra, cái thứ ba là ta."
"Ngày ấy nàng nói không muốn ta nhập ma, sau này ta mới hiểu được, ngay cả vị trí thứ ba này không nhập ma mới là trọng điểm." Cố Vọng thì thầm, "Kỳ thật lúc đó, có lẽ ngay cả ta cũng không được xếp hạng, đúng không?"
Khanh Linh không phản bác được, bởi vì khi đó nàng không có bất kỳ lối suy nghĩ khác với Cố Vọng.
Ngay cả khi Cố Vọng tức giận bỏ đi, nàng cũng hoàn toàn mờ mịt.
Nga
"A Linh có muốn biết từ lúc nào thì ta quyết định muốn nàng không?"
Khanh Linh thuận theo hỏi: "Lúc nào?"
"Là từ cái hôm rời khỏi nơi này."
"Vốn tưởng rằng nàng không thích ta thì thôi." Cố Vọng nói tiếp: "Nhưng sau khi rời đi mới phát hiện không phải, cho dù nàng không thích thì ta cũng muốn nàng. Nàng không được phép không yêu ta, nàng chỉ có thể yêu mỗi mình ta."
Lúc Cố Vọng nói ra lời này, ngón tay hắn hơi cuộn lại, năm ngón tay khép hờ.
Khanh Linh cảm thấy hắn cứ như đang tóm lấy nàng, nhốt nàng lại.