Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 591

Cập nhật lúc: 2024-10-11 16:02:06
Lượt xem: 1

Lời này vừa hỏi ra miệng, biểu cảm trên mặt Tống Đoan nháy mắt cứng đờ, hắn tỉnh bơ nhìn thoáng qua Cố Vọng, rồi lại phát hiện không nhìn ra được gì.

Hắn có hơi khó xử, nhưng Cố Vọng lại thay hắn mở miệng, giọng điệu ngược lại không nghe ra vui giận gì: "Lâm Ngân Chi."

Tống Đoan hơi ngạc nhiên, không ngờ Cố Vọng lại chủ động nói ra lời này, nhưng hắn vẫn gật đầu: "Đúng, chính là hắn."

Hắn ngượng ngùng nói: "Cho nên phụ thân ta lúc nào cũng bảo ta đi theo huynh ấy học tập nhiều hơn."

Cũng vì như thế, Lâm Ngân Chi mới được Tiên môn xưng là tấm gương mẫu mực.

Khanh Linh đã sáng tỏ.

Nhưng ngược lại nàng không quá bận tâm đến những thứ này, nàng không cảm thấy lạ, cũng cho rằng có lẽ năm nay vẫn là Lâm Ngân Chi.

Thấy hai người không có phản ứng gì lớn, Tống Đoan thở phào nhẹ nhõm: "Vậy mười hai canh giờ sau chúng ta gặp lại."

Khanh Linh gật đầu, cùng Cố Vọng tiến vào Vân Gian Cảnh.

Vượt qua giới hạn chói mắt kia thì đến một đỉnh núi, Khanh Linh bỗng chốc bị ánh nắng nhô lên phía chân trời thu hút tầm nhìn.

Từ xa nhìn lại, đằng xa là một cái cây cao xuyên qua tầng mây chọc thủng bầu trời, càng khiến người ta cảm thấy sợ hãi thán phục, là mặt trời lại mọc bên cạnh cái cây này.

Mặt trời không giống như ló dạng từ đường chân trời, mà giống như từ từ ló dạng từ dưới tàng cây, không hề khiến người ta cảm thấy chói mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/591.html.]

Nơi này thật sự có chút quỷ dị như ở Ma Thành, bởi vì vừa tiến vào đã bị thứ gì đó tẩy lễ, từ đáy lòng dâng lên một loại cảm giác thoải mái kỳ lạ.

Cố Vọng đứng bên cạnh của cô, giọng điệu sâu xa: "A Linh muốn đi nơi đó đúng không?"

Hắn chỉ cây thần thụ kia.

Nga

Khanh Linh lắc đầu: "Không phải."

Cố Vọng ừ một tiếng: "Vừa rồi nghe nàng hỏi như vậy, tưởng nàng tò mò."

Ý hắn là câu hỏi nàng thuận miệng hỏi ra kia, và câu trả lời là Lâm Ngân Chi.

Khanh Linh: "Chàng lại ghen sao?"

Cố Vọng: "Không hề."

Hắn khẽ xì một tiếng: "Chút chuyện nhỏ này không đáng, nếu như nàng muốn đi thì ta cũng có thể dẫn nàng đi."

Điều này làm Khanh Linh hơi ngạc nhiên, thân phận của nàng và Cố Vọng không liên quan gì đến hướng đạo trong Tiên môn thì phải.

Có lẽ là biết nàng ngạc nhiên, Cố Vọng ung dung cười nói: "Đạo khả đạo, phi thường đạo*."

(*Trích trong ‘Đạo Đức Kinh’ của Lão Tử, tạm dịch: Đạo mà có thể thuyết nói rõ ràng minh bạch ra hết thì không phải là Đạo thường hằng bất biến – Nguồn: Google.)

"Ai biết đạo chân chính là đạo gì?"

Loading...