Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 617
Cập nhật lúc: 2024-10-11 16:25:59
Lượt xem: 3
Bà ta cứ cảm thấy thiếu niên trẻ tuổi này không đơn giản, ở dưới loại huyễn cảnh này mà vẫn không chút kiêng nể lẫn không che giấu thân phận gì.
Dì Huệ nhìn hắn, chợt nói: "Có điều ngươi ngược lại giống một người."
Cố Vọng cười: "Ai?"
Khanh Linh không thể không nhìn qua, sao nghe ý tứ có vẻ như Dì Huệ này biết Cố Vọng vậy?
"Ít năm trước trượng phu ta trong lúc Du Niên đã gặp một người." Dì Huệ nhớ lại nói, "Nghe nói là một Phật Tu tuổi tác không lớn, rõ ràng đã tới bên dưới thần thụ, lại đột nhiên quay về lối vào."
Nghe tới đây, Khanh Linh vô thức nhìn sang Cố Vọng.
Phật Tu… người làm ra loại chuyện ngược đời này, sao lại giống như vị bên cạnh mình vậy.
Dì Huệ nói tiếp: "Người nọ cũng lạ, nói rõ là không có hứng thú với thương sinh linh, chỉ muốn chứng minh mình có thể làm được mà thôi."
Chẳng qua…
Dì Huệ đang nói đột nhiên dừng lại, người trẻ tuổi nọ là một Phật tu, người trước mặt lại là Ma tộc.
Nhưng rõ ràng cũng nói người nọ ở mi tâm có một nốt chu sa, trên người là bộ y phục màu đỏ.
Mà người trước mặt, ngoài y phục đỏ ra, hình như cũng không có chỗ nào tương xứng.
Không đúng, bởi vì trước đó người nọ ở trong thân thể một người khác, ma khí đầy mình nên mới có thể khiến cho trượng phu mình khắc sâu ấn tượng, cho nên…
Nga
Dì Huệ nhìn Phật châu trong tay hắn, giật mình: "Ngươi chính là người kia…"
Cố Vọng thoáng ngẩn người, dường như cũng không ngờ lại trùng hợp như vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/617.html.]
Khanh Linh biết trước đây Cố Vọng đã từng tới thần thụ, nhưng không ngờ hắn lại quay về, người mà Dì Huệ nhắc tới chính là Cố Vọng.
Bà ta ngạc nhiên: "Ngươi trở lại ư?"
"Ừm." Cố Vọng không hề để ý chuyện này.
Nhân lúc Dì Huệ đi lấy đồ, Khanh Linh nhích tới bên tai hắn, nhỏ giọng nói: "Vì sao?"
Lúc này đã không còn mặt nạ che chắn, Cố Vọng có thể nhìn thấy rõ dáng dấp của cô.
Hắn hơi quay đầu: "Muốn biết sao?"
Hai mắt Khanh Linh cong cong: "Ừm."
Cố Vọng nhếch môi, đầu ngón tay nhấc lên cách lớp không khí chạm vào môi nàng: "Cho một chút ngọt ngào đi rồi ta nói cho nàng biết."
Ám chỉ vô cùng rõ ràng.
Khanh Linh: "…"
Nàng đưa tay chạm vào khóe miệng mình, sau đó lại dán đầu ngón tay lên môi Cố Vọng: "Rồi đấy."
Nói xong, vành tai lại đỏ lên.
Cố Vọng không ngờ còn có trò này, hắn cười ra tiếng, nâng tay nàng lên: "Như vậy cũng được sao? Một chút thành ý cũng không có."
Khanh Linh gật đầu: "Không thể chiều hư chàng được. Sau này ta lỡ muốn biết cái gì, chẳng lẽ cứ luôn phải lấy lòng chàng sao?"
Nói rất chững chạc đàng hoàng.