Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 644
Cập nhật lúc: 2024-10-11 16:45:31
Lượt xem: 3
Đầu ngón tay hắn quấn quanh tóc Khanh Linh, khẽ cười nói: "Bây giờ xem ra, ngược lại là là thứ tốt nhất."
"Về sau cũng vậy." Khanh Linh nói: "Chàng quên rồi sao? Ta đã tặng thẻ xăm có vận khí tốt nhất của ta cho chàng."
Nghĩ tới thẻ xăm đã bị bẻ gãy trong chăn kia, ý cười Cố Vọng lại càng sâu hơn: "Vận khí tốt nhất sao?"
"Khi đó mang thẻ xăm quan trọng như vậy tặng cho ta, là vì cái gì?"
Khanh Linh ngẫm nghĩ, đưa tay sờ lỗ tai, nhỏ giọng nói: "Ta đã suy nghĩ thật lâu, có lẽ khi đó ta cũng hơi thích chàng."
"Đã như vậy, vì sao còn muốn rời đi?"
Khanh Linh bị nghẹn lời, nhất thời không biết nên nói gì, dù sao khoảng thời gian sau khi cô rời đi đó đối với Cố Vọng không phải là hồi ức tốt đẹp gì.
"Thôi, ta không để bụng đâu." Cố Vọng nói: "A Linh đền bù cho ta là được rồi."
Khanh Linh: "Cái gì?"
"Nàng còn nhớ ở trong Vân Gian Cảnh nàng đã hỏi ta muốn đi đâu không, khi đó ta đã nói với nàng là muốn đến Ma Thành."
Lời này, Khanh Linh lập tức nhớ lại, Cố Vọng xác thực đã nói như vậy.
Lúc ấy hắn mới thoát ra khỏi thân thể của Lâm Ngân Chi, nàng hỏi hắn muốn đi đâu thì hắn nói là Ma Thành, đến đó sẽ biết hắn muốn làm gì.
Khanh Linh: "Nhớ, chàng, muốn làm gì?"
"A Linh, từ rất lâu trước đây ta đã muốn biến nàng thành người của ta."
Khanh Linh cảm thấy không đúng, im lặng một lát rồi nói: "Bây giờ ta cũng là người của chàng rồi mà."
"Không giống." Cố Vọng xích lại gần, nhìn cánh môi vừa bị hôn đến đỏ bừng của nàng: "Không phải kiểu sở hữu này."
"Chỉ cần vừa nghĩ tới hôm nay nàng đột nhiên biến mất, ta lại rất bất an." Hắn chậm rãi kéo Khanh Linh về phía mình: "Duy chỉ có tinh thần và thể xác hợp nhất mới có thể khiến ta an tâm hơn một chút."
Khanh Linh: "…"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/644.html.]
Đầu nàng ngửa ra sau: "Hôm nay chàng nhắc đến Ma Thành, là đang tính toán cái gì?"
"Không phải A Linh luôn rất thông minh sao? Ma Thành cũng là Dục Thành, nàng biết mà." Cố Vọng cười nói: "Hơn nữa Ma tộc chúng ta, nặng nhất là ham muốn."
Khanh Linh bị ánh mắt trần trụi này của Cố Vọng làm cho sợ hãi, sao vừa rồi vẫn đang nói chuyện đàng hoàng, đột nhiên lại thế này.
Lúc Cố Vọng xích lại gần, Khanh Linh hơi tránh đi, động tác của hắn hơi dừng lại, hơi thở phả vào vành tai nàng.
Hắn khe khẽ thở dài: "A Linh không đủ yêu ta."
Khanh Linh: "Chàng đừng bẻ cong sự thật."
"Vậy chính là A Linh yêu ta." Cố Vọng kéo tay cô, cười nói: "Yêu ta không phải nên mong ngóng thân mật với ta sao?"
"Ta…" Khanh Linh nói được một nửa, lại nhìn về phía hắn.
Dựa vào tính cách không sợ trời không sợ đất của Cố Vọng, muốn làm cái gì còn cần phải đến Ma Thành sao?
Nàng nói ra nghi ngờ của mình.
Nga
Cố Vọng thoáng khựng lại, động tác cũng quy củ hơn rất nhiều, sau một hồi hắn mới ấm ức cắn lên lỗ tai Khanh Linh một cái, hàm hồ nói: "Như vậy mới có thể nói là mình bị huyết mạch ảnh hưởng, liên quan gì ta."
Khanh Linh: "…"
Nàng lập tức không nhịn được bật cười.
Cố Vọng ôm chặt nàng, hung hăng nói: "Chẳng lẽ ta còn có thể ép buộc nàng sao?"
Hắn cứng rắn Tiểu Quỷ Chủ còn cứng rắn hơn, có làm cách nào cũng không đánh bại được đương sự.
Những tâm tư rối loạn vừa rồi của Khanh Linh trong nháy mắt như đều tan biến, nàng nhìn vào mặt Cố Vọng.
Có lẽ nếu ngay từ đầu Cố Vọng cứng rắn một chút thì nàng còn có thể nói nặng lời, nhưng Cố Vọng ở trước mặt nàng luôn là một con cọp giấy, nói năng thì rất hùng hồn doạ người, thế nhưng lúc này ngay cả tiến một bước cũng không dám.
Tựa như bị Ma Thành ảnh hưởng, Khanh Linh nhìn hắn một hồi, chợt cong cong mắt nói: "Ta cho phép chàng ép buộc.".