Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 647
Cập nhật lúc: 2024-10-11 16:49:31
Lượt xem: 2
Giống như đã nghĩ thông suốt chuyện gì đó, Tiểu Kim Uyên đột nhiên nhảy dựng lên, mặt mày đỏ bừng đi tới đi lui trên bàn: "Ta đã nói mà! Ta đã nói sao hắn lại đột nhiên bảo ta đi, thì ra là như vậy! Các ngươi nán lại trong này suốt ba ngày! Các ngươi vậy mà, vậy mà… ngay cả giọng nói của người cũng thành ra như vậy!"
"Đúng là…" Nó tìm không ra từ ngữ diễn tả: "Hắn đúng là không phải người mà, mới vừa cứu ngươi ra khỏi Hải Lâm Uyên đã xuống tay!"
Cổ họng Khanh Linh quả thực có chút khô khốc, còn hơi khàn khàn, nàng không có cách nào đành phải đè bả vai nó xuống: "Trẻ con thì biết gì chứ?"
Tiểu Kim Uyên: "Ta là Thần Mộc! Không phải trẻ con! Ta đã mấy vạn tuổi rồi!"
"Còn tên Cố Vọng này nữa!" Nó tức giận quay đầu lại: "Vừa kéo quần lên là đã bỏ đi! Ta nhổ vào!"
Khanh Linh: "…"
Cho dù nàng cảm thấy bình thường cỡ nào, lúc này bị nó nói như vậy cũng hơi mất tự nhiên.
Có điều chỉ một chốc sau, cô lập tức bắt được trọng điểm trong lời nói của Tiểu Kim Uyên: "Hắn đi đâu rồi?"
Nga
"Nói là có việc, ta cũng không biết." Nó nói, "Bảo ta ở chơi với ngươi, đây là chuyện ta có thể làm sao? Kẻ ở trong căn phòng này làm chuyện xấu hổ mất mặt cũng không phải ta!"
Khanh Linh khẽ cắn răng, nhéo mặt nó: "Tiểu Kim Uyên, không cho nói nữa."
Tiểu Kim Uyên lè lưỡi với nàng: "Lều."
Khanh Linh ngồi xuống rót chén trà để nhuận họng, lúc nhìn thấy cái chén lại không nhịn được đỏ mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/647.html.]
Mỗi lần lúc nàng nói muốn uống nước, Cố Vọng đều rót cho nàng một chén nước, nhưng cái chén kia không hề đến bên miệng nàng, bởi vì hắn sẽ nói: "Để ta đút cho nàng."
Nhưng không phải đút kiểu bình thường.
Tiểu Kim Uyên quả nhiên mặc kệ, quay đầu sang một bên khác.
Khanh Linh đặt chén xuống, suy nghĩ hỗn loạn trong mấy ngày qua cuối cùng cũng trở nên rõ ràng, sau đó nàng lại cảm thấy không đúng, Cố Vọng chỉ ước gì ở bên cạnh nàng suốt ngày suốt đêm, sao có thể vừa tỉnh dậy đã lập tức ra ngoài được chứ?
Lại còn không nói cho Tiểu Kim Uyên biết, chuyện không đầu không đuôi như vậy, không giống tác phong của hắn.
Khanh Linh lấy Phật châu Cố Vọng đưa lúc trước ra, dẫn xuất một vệt quỷ khí: "Đi."
Tiểu Kim Uyên quay đầu lại: "Ngươi muốn đi tìm hắn sao?"
"Ừm."
Tiểu Kim Uyên nhỏ giọng nói: "Có lẽ hắn đang có chuyện của mình, không bao lâu nữa sẽ trở lại, ngươi ngay cả một khắc cũng không tách ra được sao?"
Khanh Linh lắc đầu: "Hắn muốn làm gì đều sẽ nói cho ta biết, nhưng lần này lại không."