Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 78

Cập nhật lúc: 2024-10-09 15:16:14
Lượt xem: 5

Nửa đêm, Cố Vọng mới từ trong quan tài bằng đá mở mắt ra, không giống như những lần trước, lần này hắn thực sự đã mất đi ý thức.

Trong cơ thể không có gì là không khỏe, nhớ tới Tiểu Đầu Gỗ kia, hắn nhỏ giọng cười giễu một tiếng rồi ngồi dậy.

Lửa ma trơi trong động không ngừng nhảy nhót xung quanh hắn, hắn tùy tiện đưa tay ra, lửa ma trơi lập tức bị khống chế dừng lại.

Cố Vọng ra khỏi quan tài bằng đá, vừa liếc mắt đã nhìn thấy Khanh Linh ở bên cạnh.

Giống như lần trước, Tiểu Quỷ Chủ ngủ ở trên quỷ khí, lần này thứ nàng ôm trong n.g.ự.c không phải là điểm tâm, mà là Tiểu Kim Uyên.

Một lớn một nhỏ chôn ở trong quỷ khí ngủ say.

Cố Vọng ngồi xổm xuống.

Khanh Linh nhắm chặt hai mắt, hơi thở ổn định.

Hắn chìa tay ra che đôi mắt kia lại, không nhìn thấy mắt nữa, dường như sẽ không khiến cho người ta cảm thấy khó có thể xuống tay.

Sau một hồi, Cố Vọng vẫn thả tay xuống.

Vẻ mặt hắn hơi lãnh đạm, suy nghĩ bay lượn không có mục đích, cuối cùng hắn nghĩ: So với Tẩy Linh Trì của Vô Trần Sơn thì tốt hơn rất nhiều, ít ra khi tỉnh lại vẫn có thể nhìn thấy người.

Hôm sau.

Khanh Linh bị người trong lòng đạp tỉnh.

Lúc nàng mở mắt ra, một chân của Tiểu Kim Uyên vẫn còn đặt trên bụng nàng.

Nàng bất đắc dĩ đành phải dời tiểu móng heo ra, tự mình bò dậy.

Nàng đi tới quan tài đá bên cạnh, lại phát hiện bên trong không có ai.

Khanh Linh tức khắc tỉnh táo hơn không ít, đi ra ngoài mới nhìn thấy bóng áo đỏ kia.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/78.html.]

Cố Vọng đang ngồi ở bên cạnh vách núi, thoạt nhìn có vẻ đã bình phục.

Bởi vì hắn đang làm hư hoa cảnh ở ngoài động mà nàng mua từ trên chợ quỷ về.

Nga

Mắt thấy tay của ác ma lại muốn duỗi tới một đóa hoa khác, Khanh Linh vội vàng mở miệng: “Dừng tay!”

Động tác của Cố Vọng dừng lại, hắn quay đầu nhìn nàng đang sốt ruột đi tới đây, đầu ngón tay hắn đang nắm lấy cánh hoa của đóa hoa kia, như có điều suy nghĩ: “Lần trước đến hình như không có mấy thứ này.”

“Bây giờ có.” 

Khanh Linh đẩy tay hắn ra: “Không cho ngươi đụng vào.”

Cố Vọng cảm thấy mới lạ.

Mặc dù Tiểu Quỷ Chủ này nhìn có vẻ vô hại, nhưng hắn lại chưa từng bắt gặp dáng vẻ khẩn trương chân thật của nàng, dường như nàng đối với bất kỳ thứ gì đều rất lãnh đạm.

Bây giờ ngược lại mới thấy có chút sở thích.

Cố Vọng hỏi: “Thứ này rất quan trọng sao?”

Khanh Linh: “Đương nhiên rồi.”

Đất ở Cấm Nhai trồng hoa không sống được, đất này đều là nàng tới Dũng Thành mua đấy.

Cố Vọng mỉm cười, duỗi tay ra đặt thẳng lên trên một cành hoa khác.

Hai mắt Khanh Linh mở lớn, khuôn mặt nhỏ nhắn đen lại: “Cố Vọng!”

Cố Vọng có chút thích thú quan sát nét mặt của nàng, tâm trạng đặc biệt tốt thu tay lại, vì một đóa hoa mà nói lời xin lỗi thật không đáng.

Hắn ngồi qua một bên, nhìn Tiểu Quỷ Chủ vừa sáng sớm thức dậy đã bận bịu tưới nước bón phân cho hoa cỏ, một chút hoa cỏ thôi mà, không ngờ lại để tâm như vậy.

 

Loading...