Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 9
Cập nhật lúc: 2024-10-09 08:18:26
Lượt xem: 2
Khanh Linh cầm điểm tâm lên cắn một miếng, đánh giá qua lại giữa hai người này, chuẩn bị xem diễn, nghĩ thầm: Cố Vọng thế mà còn đẹp mắt hơn cả cô nương ấy nữa.
Cố Vọng giương mắt, cơ thể không hề dịch chuyển, chỉ hơi mỉm cười: “Hửm?”
Cô nương kia đặt tỳ bà qua một bên, cất giọng quyến rũ: “Thiếp châm rượu cho công tử.”
Đầu ngón tay Cố Vọng nâng cái chung lên đẩy qua: “Được.”
Dáng vẻ y hệt như vừa rồi khi nàng nói muốn mời hắn ăn chút gì, cũng là phản ứng như vậy.
Thấy cô nương ngược lại đã rót rượu xong, Khanh Linh cũng muốn góp náo nhiệt, cầm chung rượu trống trơn của mình lên, đưa qua, nói: “Cô nương, ta cũng muốn một chung.”
Cô bỏ ra nhiều bạc như vậy, hưởng thụ một chút đãi ngộ không phải là hẳn là sao ?
Cố Vọng liếc nhìn.
Cô nương kia có chút do dự nhìn hai vị khách nhân, nhưng vẫn rót đầy chung cho Khanh Linh.
Khanh Linh nhìn rượu trong chung, hai mắt hơi cong lên: “Đa tạ.”
Nga
Cô nương nọ cũng không để ý tới cô nữa, tiếp tục nhìn về phía Cố Vọng, nhẹ giọng nói: “Công tử, thiếp đút cho ngài nhé.”
Cố Vọng cũng không từ chối, vẫn gật đầu cười nói: “Được.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/9.html.]
Khanh Linh rũ mắt, nhẹ nhàng đong đưa rượu trong tay.
Nàng là chủ nhân của chợ Quỷ, thứ thêm vào trong rượu này chính là từ chợ Quỷ xuất ra, không màu không vị lại có thể khiến cho người ta tạm thời mất đi ý thức.
Vừa rồi hắn chỉ vì nàng nói hai câu mà đã hạ sát tâm, chẳng lẽ lúc này thật sự có tâm tình uống rượu người khác dâng lên sao?
Mắt thấy cô nương này đã nâng chung đưa tới bên miệng Cố Vọng, Khanh Linh thở dài.
Thế nên vẫn cần nàng ra tay cứu hắn.
Khanh Linh nâng chung rượu lên đổ xuống đất, lại không nặng không nhẹ đặt chung rượu xuống, hơi nhíu mày: “Đây là rượu gì?”
Biến cố đột nhiên xảy ra này làm cho sắc mặt mọi người ở đây hơi thay đổi.
Gã sai vặt nhanh chóng đi lên: “Khách quan, đây là rượu hoa đào do Túy Hoa Lâu chúng ta tự mình nhưỡng ra.”
Khanh Linh có chút khó tin: “Sao lại khó uống như vậy?”
Gã sai vặt ngây người, trong lòng điên cuồng hò hét: Ngươi đó là uống sao ! Ngươi uống sao ! Ngươi vừa liếc mắt một cái đã đổ đi rồi, còn nói khó uống cái gì?
Mặc dù trong lòng bất mãn, nhưng gã sai vặt vẫn cười làm lành: “Khách quan, không khó uống, để ta rót lại cho ngài một chung, ngài cẩn thận nếm lại một chút được không?”
Khanh Linh bất đắc dĩ gật đầu: “Được.”
Nàng đưa tay chỉ về phía cô nương sắc mặt đã trở nên khó coi kia: “Để cho nàng ta tới rót.”