Đại Lão Sủng Vợ Lên Trời - 15
Cập nhật lúc: 2024-10-26 23:54:43
Lượt xem: 16
Hứa Vận Nhi nước mắt lăn dài trên má, khuôn mặt nhu nhược đáng thương của nàng khiến cho bất kỳ người đàn ông nào cũng dễ dàng tha thứ. Nếu không phải Cố Cửu Từ biết rõ tính cách của Hứa Vận Nhi, có lẽ nàng đã sớm mềm lòng.
Chính vì vẻ ngoài vô hại ấy mà đời trước, nàng đã bị hại thảm khốc. Ai mới thực sự là người vô tội chứ? Nàng mới là người đáng thương nhất!
“Biểu tỷ, trước kia là do ta quá tùy hứng, ngươi vì làm ta vui vẻ mà nhường Ngọc Đường ca ca cho ta, nhưng lại làm ngươi đau lòng quá nhiều!
Nhưng hiện tại thì tốt rồi, ta thật sự không thích hắn, ngươi cũng không cần phải vì ta mà chịu ủy khuất.
Thật ra thì ngươi và Ngọc Đường ca... không, ngươi với Tưởng Ngọc Đường thật sự rất xứng đôi!”
Ta chúc các ngươi, hai cái nam nhân vô dụng với nữ nhân kiêu ngạo, thiên trường địa cửu!
Cố Cửu Từ vừa nói đến “Ngọc Đường ca”, cảm thấy từ đó quá ghê tởm, liền lập tức sửa lại.
Lúc này, nàng vô thức dựa vào lòng Hoắc Minh Triệt, không để ý đến ánh mắt kinh ngạc của nam nhân.
“Không phải! Thật sự không phải như thế! A Từ, ngươi hãy nghe ta giải thích...”
Hứa Vận Nhi hoảng sợ, mặt mày tái nhợt, rõ ràng đã tỉ mỉ bày ra cái bẫy này cho Cố Cửu Từ, nhưng không hiểu sao lại bị lửa thiêu đến người mình?!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/dai-lao-sung-vo-len-troi/15.html.]
Cá Kho Mặn hay Thịt Kho Tàu ngon hơn ta ^^
Nhưng sự hoảng loạn ấy chỉ kéo dài một giây, ngay sau đó, Hứa Vận Nhi lại bắt đầu làm bộ đáng thương.
“Hắt xì!”
Cố Cửu Từ cố ý hắt hơi một cái, làm gián đoạn lời Hứa Vận Nhi. Nàng ngẩng đầu, đôi mắt to chớp chớp, với vẻ mặt đáng thương nhìn Hoắc Minh Triệt nói.
“Có lẽ ta bị cảm lạnh rồi ~”
Hoắc Minh Triệt nheo nheo đôi mắt sâu thẳm, ngay giây tiếp theo, Cố Cửu Từ bị hắn bế ngang lên, hướng về phía trong phòng.
Trong suốt quá trình, Hứa Vận Nhi bị hoàn toàn xem như không khí, không ai thèm để ý đến nàng.
“Nếu không có chuyện gì, chúng ta nên nhanh chóng vào thôi. Nếu không thì những khách khác trong phòng khách sẽ không biết chuyện gì đang xảy ra đâu.”
Hoắc lão gia tử nhẹ nhàng lên tiếng, các trưởng bối cũng theo đó xoay người, hoàn toàn bỏ qua Hứa Vận Nhi đang khóc lóc thảm thiết.
Tô Phù Dung lo lắng nhìn con gái, vội vàng quay người đuổi kịp bước chân Cố Thanh Nguyên.
Hứa Vận Nhi lớn như vậy, vẫn là lần đầu tiên bị đối xử như thế, hoàn toàn bị phớt lờ!
Nàng căm phẫn nhìn bóng dáng Hoắc Minh Triệt ôm Cố Cửu Từ, siết chặt nắm tay, móng tay đ.â.m vào lòng bàn tay đến nỗi chảy m.á.u mà vẫn không hay biết.