Đại Sư Huynh “Kiều Nhược” Của Ta - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-10-18 23:48:34
Lượt xem: 1,126
Huynh ấy ôm ta, hốc mắt đỏ hoe: “Không sao rồi, Lâm Lang, chúng ta đều không sao rồi.”
“Hiện tại ta đã gặp được cơ duyên, không chỉ khôi phục mà còn mạnh hơn trước. Chỉ là muội, ta đã đưa muội về, nhưng sư phụ nói muội bị ác mộng quấn thân.” Huynh ấy dừng một chút rồi nói tiếp, “Nghĩ đến việc ở nhân gian có tục thành thân để xung hỷ, có lẽ việc ta kết duyên cùng muội sẽ có ích cho muội.”
“Lâm Lang, bây giờ muội có còn bằng lòng thành thân với ta không?”
Ta ôm chặt Liễu Phù Phong, gật đầu lia lịa: “Ta bằng lòng!”
Người ta ngày đêm mong nhớ giờ có thể thành thân với ta, ước nguyện được cùng huynh ấy bạc đầu giai lão là điều ta hằng mơ ước.
Trót gửi trao con tim cho ánh trăng sáng, nào ngờ ánh trăng hồi đáp, ánh sáng trong vắt phủ khắp người, thì ra đây là cảm giác này.
Huynh ấy xoa xoa vai ta, phất tay cho những người khác lui xuống, hạ giọng nói: “Lâm Lang, ta…”
Ta ngẩng đầu khỏi lòng huynh ấy: “Sư huynh, huynh có đánh Minh Thương một trận không, đều tại hắn, suýt nữa thì hại c.h.ế.t huynh!”
Cơ thể huynh ấy cứng đờ: “Ừm…”
“Vậy thì tốt quá!” Ta rút hết trâm cài và châu báu trên đầu, ngồi xuống giường, “Nặng đầu quá.”
Liễu Phù Phong nhìn ta với vẻ hơi buồn cười, ta ngượng ngùng gãi đầu.
“Đại sư huynh…”
“Chúng ta đã thành thân rồi, một tờ hôn thư, trình lên trời cao, tấu lên cửu trùng thiên, xuống báo âm phủ, cáo với chư thánh, thông báo tam giới.”
“Lâm Lang, muội có thể đổi cách xưng hô rồi.”
Ta đỏ mặt, nhìn Liễu Phù Phong với dung mạo xinh đẹp, lắp bắp nói: “Phu… phu quân…”
Huynh ấy kéo ta ngã xuống giường, ta nhanh chóng chớp mắt, tim đập thình thịch.
Qu@n đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Qu@n lúc nào cũng đẹp 😚
“Lâm Lang, phu quân muốn thử tài muội.”
“Cái, cái gì?”
Huynh ấy bật cười, ánh mắt trong veo phản chiếu bóng hình ta: “Bốn niềm vui lớn của nhân gian: Mưa xuống đất hạn, gặp bạn phương xa, thi đỗ bảng vàng…”
Một nụ hôn rơi xuống khóe môi ta.
“Niềm vui cuối cùng là gì?”
Ta nắm chặt vạt áo huynh ấy, ngay cả dái tai cũng đỏ ửng: “Động phòng hoa chúc…”
“Ngoan lắm.”
Dưới ánh nến lung linh của long phụng là hai bóng hình quấn quýt si mê, quả nhiên bốn niềm vui lớn của nhân gian, phải tự mình trải nghiệm mới thấu hiểu được mùi vị trong đó.
Ngoại truyện - Liễu Phù Phong
Ta thích Lâm Lang, Lâm Lang thích Mộ Triều.
Thật là tốt…
Tảng đá ngàn năm cứng như sắt trong tay huynh ấy hóa thành bột phấn, đám ma tướng đang quỳ dưới đài đều run sợ trong lòng.
Lại là ai chọc giận vị đại gia này rồi?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/dai-su-huynh-kieu-nhuoc-cua-ta/chuong-9.html.]
Còn gì khiến người ta tức giận hơn việc một ngày trước sinh thần của mình lại nhìn thấy người trong lòng cùng người nam nhân khác nên duyên phu thê?
Liễu Phù Phong nhìn mình trong gương đồng.
Lông mày xanh biếc, đôi mắt trong veo như nước mùa thu nhưng không hề mang chút nữ tính nào.
Trong bảng xếp hạng mỹ nhân thiên hạ này, hắn độc chiếm vị trí đầu bảng, cũng biết Lâm Lang thích nam nhân dịu dạng hơn.
Hắn đã giả vờ vất vả như vậy, nhưng cuối cùng, nàng lại thích Tam sư đệ của mình.
“Tôn thượng, có lẽ ngài có thể yếu đuối hơn một chút, để Lâm Lang cô nương nảy sinh lòng thương hại đối với ngài.”
Lời nói của Đại hộ pháp Hoa Dao đã cho hắn không ít gợi ý.
Hắn rút linh cốt của mình ra, biến mình thành phế nhân, tiện thể giả mù luôn.
Nhìn lại mình đầy m.á.u me trong gương, Liễu Phù Phong mới hài lòng mỉm cười.
Ma giới không ai dám nhìn thẳng quân thượng của mình.
Quả nhiên, Lâm Lang của hắn tốt bụng, ngày đêm chăm sóc hắn không rời.
Hắn phái thuộc hạ bỏ thuốc mình, Lâm Lang võ nghệ cao cường đã đánh lui bọn chúng, còn tự mình giải độc cho hắn.
Lâm Lang, ta không có ý ép muội đâu, ta đã cho muội cơ hội rời đi rồi.
Muội không đi, vậy nhất định là có chút thích ta rồi.
Nhưng mà, chưa được bao lâu, Mộ Triều đến, Lâm Lang theo Mộ Triều bỏ đi, chỉ để lại cho hắn một con rối giả.
Muốn khóc quá, nhịn thêm chút nữa thôi!
Hắn muốn xem xem bọn họ yêu nhau đến mức nào.
Hóa ra Lâm Lang vì hắn mới đi cướp Nam Hải Thụy Liên, trong lòng ấm áp biết bao.
Nàng nhất định đã thích hắn thêm vài phần rồi.
Hắn hóa thành phân thân của Minh Thương, giả vờ bị trói, giả vờ ăn Nam Hải Thụy Liên có độc.
Sau khi đuổi Mộ Triều đi, Lâm Lang của hắn vậy mà thật sự đưa hắn đến “Quy Khư”.
Thật ra, hoa đào sẽ không khiến người ta sinh ra ảo giác, là hắn không nhịn được đã lén hôn Lâm Lang.
Và nơi đến cũng không phải là cảnh giới “Quy Khư” thực sự, chỉ là do hắn biến hóa ra mà thôi.
Nhưng Lâm Lang của hắn cũng có cùng tâm trạng với hắn, nàng thích hắn!
Hãy thích hắn nhiều hơn nữa, vứt bỏ dung mạo, vứt bỏ tất cả…
Muội tận mắt nhìn thấy ta c.h.ế.t đi, mới có thể khắc cốt ghi tâm hơn.
Lâm Lang, ta muốn muội thích ta giống như ta thích muội vậy.
Cuối cùng cũng là duyên trời định, se duyên phu thê.
[Hoàn]