DẦU NGƯỜI CÁ - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-08-26 19:35:08
Lượt xem: 119
Sáng hôm sau tôi dậy mở cửa, như thường lệ đi ra bờ biển giặt quần áo.
Trên bờ biển đứng những người dân chài toàn thân cứng ngắc, trắng bệch. Họ thấy tôi, khó khăn xoay chuyển tròng mắt.
Họ vẫn còn cử động, là còn sống.
Trái tim tôi đập trở lại, làm tôi sợ ch..ết khiếp, cứ tưởng là x..ác khô.
“Các bác ơi, các bác đang làm gì ở đây vậy?”
Trước đây trời chưa sáng, ở đây tôi chỉ thấy vợ của họ ra giặt giũ.
Hôm nay có điều khác lạ.
Họ không để ý đến tôi, ánh mắt đờ đẫn quay lưng về nhà.
Từ xa, tôi thấy vợ họ dẫn theo con trai, đeo hành lý, hét lên chạy trốn.
Chỉ còn lại con gái họ bò ra cửa, ngơ ngác nhìn.
Tôi thu ánh mắt lại, cầm chày giặt đập vào vải từng nhát một.
Buổi sáng sớm là lúc tôi tận hưởng nhất, tôi thích nước biển, nó không bao giờ làm tôi sợ.
Tôi ngân nga hát, giặt xong quần áo rồi về nhà nấu bữa sáng.
Cha và anh trai tôi đã dậy, họ vừa ra biển về, vui vẻ nói là đã bắt được rất nhiều cá sống.
“Lạ thật, con người cá c.h.ế.t tiệt đó không phải đã giải quyết rồi sao? Sao họ lại không ra biển đánh cá?” anh tôi nói.
Cha tôi vui vẻ gỡ cá khỏi lưới, “Ai biết được, có thể là quá mệt, mất chút m.á.u cũng phải dưỡng mấy ngày.”
Ông quăng cho tôi một con cá, “Đồ vô dụng, mau nấu cho tao một con cá. Mấy ngày không ăn đồ tươi rồi, cũng hơi thèm.”
Tôi nghe lời thả cá vào nước, nhìn cái bụng trắng phau của nó, ngửi thấy mùi tanh nồng trong không khí, tôi cúi đầu xuống.
Món ăn này, tôi và anh trai đều không ăn.
Tôi thì từ trước đến giờ không ăn cá, còn anh trai tôi không biết tại sao, anh ấy nói cảm thấy buồn nôn, muốn ăn đồ chay.
Cha tôi vui vẻ ăn hết cả con cá.
Đêm đó, tôi nghe thấy tiếng hát trên biển thay đổi, như tiếng trống trận gấp gáp, thúc giục người ta đi ch..ém gi..ết.
Hôm sau, trên bờ biển, trên mặt biển trôi nổi vô số mảnh vụn đỏ trắng.
Có quần áo, cũng có người.
Trên bờ còn nhiều d.a.o và rìu.
Trong làng chỉ còn mỗi tôi đi tới lui, tôi hoảng sợ chạy về nhà báo cho cha và anh trai.
Trà Sữa Tiên Sinh
"Cha, anh, có chuyện lớn rồi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/dau-nguoi-ca/chuong-6.html.]
Cha tôi còn đang ngủ, bị tôi đánh thức, liền cho tôi một bạt tai.
"Gào cái gì mà gào!"
Mặt tôi nóng lên, cố nén không khóc.
"Trên bờ biển có nhiều người ch..ết lắm."
Họ đi xem xét rồi lập tức triệu tập những người còn sống lại.
Nhưng những người lớn đều mặt tái nhợt, thần sắc đờ đẫn, gọi một cái mới nhúc nhích một chút, giống như những con rối vậy.
Cả làng chỉ còn khoảng hai mươi người, trong đó có mười đứa là con gái.
Những cô bé đó cũng mặt tái nhợt, có lẽ vì suy dinh dưỡng và kinh hoàng.
"Con... con nhìn thấy, nửa đêm, bố và ông cầm d.ao chạy ra ngoài. Có rất nhiều người, m.á.u cũng nhiều lắm." Môt cô bé run rẩy nói.
Trưởng làng cũng đã ch..ết.
Bố tôi nhìn những người còn lại, biểu cảm từ hoảng loạn dần dần bình tĩnh, rồi từng chút một, nở nụ cười.
“Lão già đó và những kẻ đối đầu với ta đều đã ch..ết. Từ nay ta là trưởng làng, các người phải nghe lời ta.”
“Rất tốt, rất tốt, hahaha…” Sắc mặt ông càng thêm điên cuồng, chỉ vào mấy cô bé.
“Chín đứa con gái, sau này đem các ngươi bán đi, cũng kiếm được không ít bạc.”
Anh tôi thì lại hoảng loạn, anh ấy lại đi mời đạo sĩ đến.
Đạo sĩ nhìn thấy t.h.i t.h.ể trôi nổi khắp trăm mét trên mặt biển, kinh hãi thất sắc.
“Các người đã làm gì vậy?”
Bố tôi oán trách anh trai tôi lại tốn tiền oan, nói năng không tử tế với đạo sĩ.
“Chúng tôi chẳng làm gì cả. Ai biết tại sao họ phát điên lên, tự giế##t lẫn nhau.
“Chẳng liên quan gì đến ông, ông đi đi.” Ông ấy đuổi đạo sĩ đi.
Đạo sĩ nhìn bố tôi một cái, lại thêm một trận kinh ngạc: “Mặt ông đầy t..ử khí như vậy, còn dám đuổi tôi đi?”
Anh tôi biểu cảm nghiêm trọng, “Tối qua tôi nghe thấy tiếng hát, có phải người cá lại trở về rồi không?”
Tôi lén nhìn anh ấy một cái, không dám nói gì.
Đạo sĩ nhìn anh tôi, chăm chú quan sát hồi lâu, “Sao trên người cậu lại nặng âm khí như vậy?”
Ông ta lại nhìn tôi, “Còn cô bé này, dương khí lại mạnh nhất.”
Bố tôi cười khẩy, “Tôi chỉ là gần đây không nghỉ ngơi tốt, mặt mũi đầy t..ử khí cái gì chứ.”
“Con bé này là con lai giữa người cá và con người. Nó là bán yêu, tất nhiên dương khí rất mạnh.”
Đạo sĩ tò mò nhìn tôi hồi lâu, rồi kéo anh tôi đi nói chuyện