Đêm Dài Sẽ Rõ - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-10-18 20:01:52
Lượt xem: 1,288
So với danh tiếng của trường và thể diện của giáo viên, tiền đồ sáng lạng của một học sinh ưu tú…”
“Hơ hơ … không đáng một đồng.”
11
Trên đơn xin nghỉ học, tôi bị yêu cầu viết : Bởi vì lý do cá nhân nên lựa chọn thôi học.
Kẻ đầu têu Lý Sơ Nhiên, cũng như vậy.
Nhưng, cô ta đã làm thủ tục đi du học từ trước đó, nên không bị ảnh hưởng gì.
Tôi như rơi vào cát bụi, đi rửa bát cho một quán ăn nhỏ.
Ở đó tốt xấu lẫn lộn, bị quấy nhiễu và cắt xén lương là chuyện có xảy ra.
Vì vậy, một ngày làm ba công việc, mất 4 năm trời, tôi mới miễn cưỡng đủ tiền đi du học.
Mục tiêu là đại học Harvard, chỉ bởi vì ở đó có khoa luật nổi tiếng nhất thế giới.
Sau ba ngày cầm trên tay giấy thông báo trúng tuyển của trường Harvard, tôi bị tai nạn giao thông.
Xương eo bị đứt gãy, phần dưới bại liệt.
Bố mẹ tôi vì để chữa trị cho tôi, bán hết tài sản, bôn ba khắp nơi.
Chỉ để tiết kiệm 2 tệ, đã không bắt xe ngồi, mà ngồi xe ba bánh màu đen.
Lúc đó một chiếc xe chở xi măng bị đổ, đổ mười mấy tấn xi măng, xi măng lấp đầy mương ven đường.
Lúc xe cứu hộ đến, bố mẹ tôi cùng chiếc xe ba bánh và xi măng trong rãnh mương, sớm đã cứng khô lại với nhau rồi.
……
Nhìn vẻ mặt cảnh sát Lương ngày càng u ám trầm mặc ở trước mặt, tôi cười xua tay.
“Xin lỗi, lạc đề rồi.”
“Gặp lại Lý Sở Nhiên lần nữa, là trong hôn lễ của tôi và Trịnh Hạo.
Hôm đó cô ta trang điểm vô cùng lộng lẫy, đến nơi tổ chức nhảy múa cuồng nhiệt.
Trẻ trung, xinh đẹp, năng động, nhanh nhẹn và táo bạo.
Cướp đi ánh đèn sân khấu của một cô dâu ngồi xe lăn là tôi.
……
“Lần cuối cùng cô gặp Lý Sơ Nhiên, là lúc nào?”
“Một tuần trước ở nhà tôi, cô ta và tôi cãi nhau, cô ta còn dạy dỗ tôi một trận.”
“Ông cũng có thể thấy, chân tôi không tiện, căn bản không có năng lực đánh trả.”
Nói xong, tôi kéo cổ áo ra, vết m.á.u sau gáy vẫn còn.
“Trên n.g.ự.c trên lưng cũng có, ông có cần xem không?”
Cảnh sát Lương xua tay.
“Trong nhà có máy quay lỗ kim, video bên trong cũng có thể chứng minh.”
“Máy quay lỗ kim?”
Tôi cười, giải thích :“ Tính khống chế của Trịnh Hạo rất mạnh.”
“Tôi đi lại khó khăn, nhưng anh ta luôn lo lắng tôi sẽ bị cướp.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/dem-dai-se-ro/chuong-4.html.]
“Trước đây bởỉ tôi vì nói thêm vài câu với người giao hàng, bị đánh một trận”.
“Tất nhiên, từ đó về sau, tôi sẽ giả vờ không biết sự tồn tại của camera giám sát.”
Cảnh sát Lương thở dài, gật đầu :”Đợi kí tên xong, tôi sẽ phái người đến nhà cô kiểm tra camera.”
“Cô có đủ động cơ để g.i.ế.c người, nhưng…”
Cảnh sát Lương xua tay, đứng dậy mở cửa.
“Thôi, cô có thể đi rồi, nhưng thời gian này không được đi xa đấy.”
Tôi có chút nghi hoặc, qua vòng nhẹ nhàng như vậy sao?
“Cái c.h.ế.t của Lý Sở Nhiên, thật sự không có liên quan đến tôi.”
Lúc tôi nói xong câu này, miệng của cảnh sát Lương bỗng hiện lên nụ cười kì dị.
Khiến tôi sợ hãi.
Mẹ nó!
Ông ta giả vờ đồng tình với tôi.
Sau đó, cố ý lộ ra sơ hở, khiến tôi buông lỏng cảnh giác.
Quả nhiên, cảnh sát Lương bình tĩnh nói :”Tôi chỉ nói có một t.h.i t.h.ể nữ có quan hệ huyết thống với Trịnh Hạo.”
“Nhưng, tôi chưa từng nói, đó là Lý Sơ Nhiên.”
“Nói xong từng câu, ông ta lại từng bước ép sát tôi.
Áp lực vô hình như mây đen bao phủ, khiến tôi hơi khó thở.
Cuối cùng, ông dừng lại rất gần tôi, ánh mắt nhìn tôi chằm chằm.
“Thế nên…Lâm Hiểu Hiểu, có thể nói cho tôi…”
“Sao cô lại biết, Lý Sơ Nhiên đã c.h.ế.t rồi không?”
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
12
Mẹ kiếp, tên cảnh sát này quả thực không đơn giản chút nào.
Dự cảm gặp lần đầu, quả không sai.
Lúc này, trong lòng tôi vô cùng buồn bực và hối hận.
Từ đầu đến cuối, không nên coi thường vị thám tử giàu kinh nghiệm trước mặt.
Tôi hít một hơi thật sâu, nâng cằm lên, cố gắng thoát khỏi cảm giác thót tim trước mặt.
"Cảnh sát Lương, vụ án c.h.ặ.t x.á.c nữ giới vô cùng ầm ĩ, gần như ai cũng biết rồi."
“Lần thứ hai mời tôi tới đây, ông đã trực tiếp lấy ảnh của Lý Sơ Nhiên ra.”
“Sau đó lại hỏi tôi rất nhiều câu liên quan đến cô ta, tất nhiên tôi sẽ cho rằng, người c.h.ế.t là cô ta, đây không phải là phản ứng tự nhiên sao?”
“Còn có, tôi không đồng ý phương thức thẩm vấn dẫn dắt như vậy.”
Cảnh sát Lương cau mày, có lẽ đã đánh giá thấp tố chất tâm lý của tôi rồi.
Tôi không nhịn được mà cười, nói :”Giả dụ, tôi nói là giả dụ nha…
"Ngay cả khi tôi thực sự g.i.ế.c Lý Sơ Nhiên, bằng chứng đâu?"