Đêm giáng sinh chết chóc - Chương 22-23
Cập nhật lúc: 2024-07-19 22:44:32
Lượt xem: 26
Ở khoảng sân rộng trước khu chung cư có một chiếc xe buýt lớn đang đậu, xung quanh tối om như hũ nút, ngay cả đèn đường cũng không bật.
Mọi người lục tục tập trung lại đây.
Trước n.g.ự.c mỗi người đều dán số nhà của mình.
Cảnh sát kiểm tra sĩ số một lượt, tổng cộng có 56 người ở trong tòa nhà tối nay.
Sau đó anh ta cầm loa lên rồi nói lớn:
"Tất cả lên xe, tôi sẽ đưa mọi người đến nơi trú ẩn mới."
Đám đông lại trở nên náo loạn:
"Cái hộp ở nhà rốt cuộc là cái gì vậy?"
"Ba người mở hộp trước đó ra sao rồi?"
"Anh định đưa chúng tôi đi đâu?"
Cảnh sát chỉ tiếp tục thúc giục:
"Không thể tiết lộ, tôi cũng chỉ làm theo lệnh cấp trên, mọi người mau lên xe!"
Tôi càng lúc càng cảm thấy có điều gì đó không đúng.
Bình thường cảnh sát đi làm nhiệm vụ toàn là lái xe cảnh sát đến.
Sao anh ta lại lái một chiếc xe buýt lớn thế này đến đây?
Hơn nữa, nó lại vừa đủ để chở tất cả chúng tôi.
Chắc chắn anh ta đã biết trước sự việc này sẽ xảy ra.
Nhưng nếu thật sự là chuyện rất quan trọng, sao lại chỉ có một cảnh sát đến chứ?
"Không được!"
Trong đám đông có người bắt đầu la to:
"Nếu chúng tôi đi rồi, lỡ ai động vào hộp ở nhà thì sao?"
"Đến giờ anh vẫn chưa giải thích mở hộp sẽ bị sao nữa mà?"
"Chưa nói rõ thì chúng tôi sẽ không đi đâu!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/dem-giang-sinh-chet-choc/chuong-22-23.html.]
Tôi nhìn xung quanh tối đen như mực, không có một tia sáng nào, cảm thấy không ổn, bèn tiến lên hỏi:
"Toàn khu vực này bị cúp điện sao?"
"Tại sao chỉ có người ở tòa nhà chúng tôi bị sơ tán? Những tòa nhà khác sao không thấy động tĩnh gì?"
Cảnh sát thỉnh thoảng nhìn đồng hồ, lại lớn tiếng nói:
"Tôi làm theo lệnh, nhiều chuyện tôi cũng không rõ."
Đào Hố Không Lấp team
"Nhưng hãy yên tâm, tôi đến để giúp mọi người!"
Một vài người lại lấy điện thoại ra gọi cảnh sát, nhưng không gọi được, còn bị mất sóng.
Đám đông lập tức hoảng loạn hơn.
Khỉ Lắm Tiền trốn trong đám người gào lên:
"Chúng cài thiết bị gây nhiễu rồi!"
"Tên cảnh sát này có vấn đề!"
Sự hoang mang lo sợ phát tán ra, mọi người đều cắm đầu cố chạy vào nhà lại.
Cảnh sát muốn ngăn nhưng hoàn toàn không ngăn được họ.
Mấy người đàn ông cao to còn lao vào vật lộn với anh ta, hất đổ vài cái thùng rác ven đường.
Khỉ Lắm Tiền lập tức hét lên một tiếng.
Một vài người khác vừa thấy cũng sợ hãi la hét thất thanh.
Trong thùng rác có một thi thể.
Cái xác gần như bị lột sạch ra, m.á.u me đầm đìa.
Tôi hoảng hốt.
Khoảnh khắc trông thấy cái xác, tôi đã nghĩ đây là do Tư Dao đặt vào.
Nhưng thấy cô ấy vẫn còn kéo cái vali to đùng kia, vậy thì hẳn là không phải.
Anh Phong tiến đến gần xem thử, phát hiện trong thùng rác còn có vài bộ quần áo đỏ trắng lẫn lộn.
Tôi nhìn thoáng qua đã nhận ra cái mũ có hình dáng quen thuộc.
Đây là bộ quần áo của ông già Noel mà!