Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Dệt lại mùa yêu - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-06-05 22:32:40
Lượt xem: 215

Tôi vừa trở về Trung Quốc đã được người bạn thân nhất của mình là Chu Tranh tổ chức tiệc mừng chào đón. Cậu ấy còn gọi tới mấy anh người mẫu nam vai dài, eo thon, môi hồng răng trắng cùng chung vui.

Nhưng vừa uống một ngụm rượu tôi đã thoáng thấy chóng mặt. Song, tôi vẫn ngoan cố mở tiếp ba chai sâm panh nữa và uống cạn. Mọi người xung quanh hào hứng cười đùa.

Còn tôi, sau ba lần nốc cạn đó, có nhu cầu cấp thiết cần tìm đến nhà vệ sinh. Vậy nên, tôi ôm cái đầu đang xoay mòng mòng của mình đứng dậy, lảo đảo đi về phía toilet.

Trong ánh sáng mờ ảo, tôi vô tình đ.â.m sầm vào một vòng tay cứng rắn. Người đàn ông xa lạ khẽ xuýt xoa một tiếng. Mùi hương trên cơ thế anh ta tạo cho tôi cảm giác quen thuộc, là mùi trầm hương mà tôi yêu thích nhất, cộng thêm khí chất lạnh lùng, bất giác khiến tôi liên tưởng tới tên bạn trai cũ của tôi.

Tôi thầm chửi rủa chính mình khi không lại nghĩ tới cái tên tai họa đó, sau đó trong vô thức lùi lại vài bước.

Người đàn ông phía đối diện vẫn im lặng. Tôi nhìn lớp phấn nền của mình dính trên bộ đồ đen của anh ta, cảm thấy có chút buồn cười.

Tôi có hơi xấu hổ vì sai lầm của bản thân. Suy nghĩ một lúc, tôi lấy từ trong ví ra một xấp tiền màu đỏ nhét vào tay anh ta: "Đây là phí giặt ủi, mang đồ anh đi giặt đi".

Khi đầu ngón tay tôi khẽ lướt qua vòng eo thon gọn của người đàn ông, tôi thầm thở dài tiếc nuối vì sự hoàn mỹ của nó.

Giây tiếp theo, cổ tay tôi đột nhiên bị nắm chặt, hơi nóng từ bàn tay đối phương như muốn thiêu đốt da tôi. Một giọng nói trầm ấm quen thuộc vang lên, kèm theo đó là điệu cười có vẻ rất hứng thú: "Giang Vãn Ninh! Ngẩng mặt em lên và nhìn cho kĩ xem đây là ai?"

Giọng nói này... Cơn say của tôi lập tức bay đi theo gió đêm, trong lòng không khỏi thấy ớn lạnh.

Tôi cố lấy lại bình tĩnh, hít một hơi thật sâu rồi từ từ ngẩng đầu lên. Khuôn mặt hung dữ của anh ngay lập tức đập vào mắt tôi, đôi lông mày dài hơi nhướng lên, vẫn hoang dã và cuồng nhiệt như xưa.

Là anh, Hoắc Cứu, thái tử gia của thế giới ngầm và cũng là người bạn trai tôi quen khi đang giả nghèo vào ba năm trước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/det-lai-mua-yeu/chuong-1.html.]

Đúng là ma xui quỷ khiến, xui xẻo vô cùng tận!

Tôi vỗ nhẹ vào khuôn mặt đỏ bừng của mình, giả vờ say, lẩm bẩm nói: "Ai đang nói chuyện với tôi vậy? Tôi đang say quá, nghe không rõ."

Tìm thấy sơ hở, tôi ngay lập tức thoát khỏi vòng tay của

Hoắc Cứu, co giò bỏ chạy thật nhanh. Nhưng anh vẫn thong dong đi theo tôi, như một con sói kiên nhẫn đợi chờ con mồi của mình. Chẳng bao lâu sau, tôi đã hiểu vì sao Hoắc Cứu có thể bình tĩnh như vậy.

Tôi tuyệt vọng nhìn bức tường lạnh lẽo cao chót vót trước mặt mình, ngay cả ông trời cũng muốn triệt tiêu đường sống của tôi. Có người nào chạy trốn lại chạy vào ngõ cụt cơ chứ!

"Ninh Ninh", Hoắc Cứu gọi biệt danh của tôi, âm cuối có chút cao, như bị lẫn giữa môi và răng, vô cùng thân mật.

Tôi đờ người, cảm giác ớn lạnh khi bị dã thú nhắm đến chạy dọc sống lưng. Hai chân tôi mềm nhũn, khó nhọc quay đầu lại. Phía sau tôi, người đàn ông cao quý, lịch lãm xắn tay áo lên, từng bước chặn mọi đường lui của tôi.

Giây tiếp theo... tôi ngay lập tức quỳ xuống, run rẩy lên tiếng: "Chào anh Hoắc..."

Mùi trầm hương bay vào mũi mỗi lúc một gần hơn, cùng với hormone nam tính của Hoắc Cứu tràn ngập khắp không khí, khiền tôi có chút ngộp thở.

Bàn tay nóng hổi của Hoắc Cứu khế chạm nhẹ vào sau tai tôi, rồi rời đi. Anh cúi đầu, nhéo vào gáy tôi, cười ranh mãnh: "Hửm? Không gọi anh là Daddy nữa à?"

"Nhóc con dối trá, nếu đã muốn nói dối anh sao không nói dối lâu thêm chút nữa, đừng bỏ cuộc giữa chừng vậy chứ?"

 

Loading...