Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đều Nghe Em - Chương 5,6,7: Tin tôi đi.

Cập nhật lúc: 2024-08-11 23:24:27
Lượt xem: 1,522

5.

Chị Trần đến mời mọi người ngồi vào bàn ăn. Tôi và Ngôn Hứa Ngôn vì không uống rượu nên được xếp ngồi ở bàn của trẻ con.

Một học sinh tiểu học bên cạnh kéo áo tôi: "Chị ơi, em muốn ăn cái đùi gà kia."

Tôi vừa mới gắp đùi gà cho cậu bé xong thì điện thoại hiện lên một tin nhắn WeChat.

Tô Ninh: [Tớ mới quen hai anh chàng đẹp trai, để tớ giới thiệu cho cậu.]

Cô bé ngồi cạnh học sinh tiểu học nhìn tôi với ánh mắt ngọt ngào: "Chị ơi, em muốn ăn viên thịt kia."

Lại một đứa khác: "Chị ơi, em muốn ăn viên khoai lang tím kia."

Tôi bận rộn gắp đồ ăn cho lũ trẻ, không có thời gian trả lời Tô Ninh, chỉ có thể liếc qua màn hình.

Tô Ninh nhắn tin tới tấp.

Tô Ninh: [Sao cậu không trả lời tớ, không cần trai đẹp nữa à?]

Tô Ninh: [Trả lời trong ba giây, nếu không tớ đưa cho người khác đấy.]

Tô Ninh: [Đồ c.h.ế.t tiệt, sao cậu không trả lời tớ? Cậu không yêu tớ nữa hay không thích trai đẹp nữa?]

Tô Ninh: "Cậu không thể không thích trai đẹp, nên là cậu không yêu tớ nữa?"

Tôi đang chăm sóc mấy đứa trẻ, còn Ngôn Hứa Ngôn cũng đang phục vụ hai đứa nhỏ khác.

Tôi chỉ có thể gửi tin nhắn bằng ý nghĩ: Chị đây đang bận chút, cậu tự lo cho mối quan hệ của chúng ta một lúc nhé.

Ngôn Hứa Ngôn nói nhẹ nhàng: "Tự đứng dậy mà gắp đồ ăn, chị cũng phải ăn cơm chứ."

Nói xong anh ấy lại nhìn tôi: "Nếu cô không trả lời tin nhắn, trai đẹp sẽ không còn đâu."

Xem ra anh cũng thấy tin nhắn của Tô Ninh rồi, nhưng sao cảm giác lời nói kia có mùi giấm nhỉ. 

"Không sao, người đẹp nhất đang ở trước mặt tôi rồi, những người khác không cần cũng được."

Miệng chạy trước, não chạy sau.

Tiêu rồi, lại mắc bệnh cũ, lại nói mà không nghĩ.

Khóe miệng của Ngôn Hứa Ngôn nhẹ nhàng nhếch lên: "A Ngữ nói đúng."

Hình như đây là lần thứ hai anh gọi tôi là A Ngữ thì phải, chúng tôi quen thân đến mức đó rồi à?

Nếu đã thân đến vậy: "Chúng ta kết bạn WeChat đi."

Anh nhìn tôi rồi chớp mắt một cái: "Không cần kết bạn WeChat đâu."

Ch/ết tiệt! Đồ đàn ông cặn bã, đúng là kiểu tán tỉnh rồi không chịu trách nhiệm.

"Vậy sau này tôi làm sao chỉ chơi game với anh thôi?"

"Kết bạn QQ đi."

Redflash là cái chắc rồi, chắc chắn là anh ta có một người yêu trên WeChat, chắc chắn là ảnh đại diện đôi và cả một danh sách bạn bè đầy ảnh khoe người yêu.

Còn muốn nuôi thêm một con cá trên QQ nữa à?

"Hừ." Tôi nhích người tránh xa anh ta một chút.

Chị đây tuy đa tình, xem một video lại yêu một người đàn ông, có rất nhiều "chồng", nhưng chị có nguyên tắc, tuyệt đối không đụng đến người đã có người yêu.

Ngôn Hứa Ngôn bối rối nhìn tôi, "A Ngữ, sao thế?"

Đừng gọi chị nữa, anh khiến chị cảm thấy ghê tởm.

Ăn xong tôi liền tìm cớ chuồn ngay.

6.

Về đến nhà, sau khi tắm rửa đắp mặt nạ, tôi nằm xuống rồi bắt đầu kể lể với Tô Ninh về hành vi của tên đàn ông cặn bã đó.

Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333 (tui có phây búc á :> trùng avt, gõ đúng Cẩm Mộ Mạt Đào là ra nhe)

Tô Ninh: [Ôi chao, may mà cậu không bị sắc đẹp mê hoặc.]

Tôi: [Đương nhiên rồi, chị đây là người chính nghĩa, đầy đạo đức.]

Lướt qua một vòng WeChat, thấy Hứa Ngôn lại đăng video khoe cơ bụng.

Hu hu hu, anh ta đúng là bồ tát sống mà.

Anh ấy thực sự là một người rất tốt.

Tam Ngôn Lưỡng Ngữ gửi tin nhắn: "Lương Ngữ, bữa cơm hôm nay có vui không?]

Tôi trả lời: [Cũng được, trừ việc suýt nữa bị redflag mê hoặc.]

Tam Ngôn Lưỡng Ngữ: [Redflag? Cô đang nói ai thế?]

Tôi: [Còn ai nữa, Ngôn Hứa Ngôn chứ ai, tên cũng kỳ lạ.]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/deu-nghe-em/chuong-567-tin-toi-di.html.]

Tam Ngôn Lưỡng Ngữ: [...]

Tam Ngôn Lưỡng Ngữ: [Sao lại bảo anh ta là cặn bã?]

Thằng nhóc này làm sao thế, đừng vì là họ hàng mà bênh vực chứ.

Tôi: [Nếu cậu còn bênh đàn ông cặn bã đó nữa, chúng ta unfriend luôn đi, không cần làm phiền nhau nữa.]

Tam Ngôn Lưỡng Ngữ: [Tôi không nói nữa.]

Thằng nhóc này vẫn còn biết điều.

Tôi: [Hứa Ngôn, cậu nói là cho tôi xem 'video chế độ riêng tư' của cậu mà?]

Tam Ngôn Lưỡng Ngữ: [Cái video vừa rồi không tính à?]

Ừm, nói sao nhỉ, không phải là không được, chỉ là có thể làm thêm chút nữa cũng được mà.

Tôi: [Danh sách bạn bè của cậu chắc hẳn rất vui mừng vì có người rộng lượng như cậu.]

Tam Ngôn Lưỡng Ngữ: [Tôi phân nhóm rồi.]

Hu hu hu, cảm động quá đi, hóa ra tôi nằm trong nhóm đặc biệt.

Cậu đúng là người tốt mà.

Dần dần, tôi và Hứa Ngôn trở thành bạn tốt không có chuyện gì là không thể nói, cùng nhau lướt mạng, tôi lại bị mê hoặc bởi cơ bụng của bạn tốt.

Tôi thật đáng chế/t, tôi đúng là không phải con người mà.

Nhưng cũng không thể trách tôi được, ai bảo cậu ta cứ thỉnh thoảng lại đăng những video không nên đăng, còn xếp tôi vào nhóm riêng tư mới có thể xem nữa chứ.

Dưới sự dẫn dắt của tôi, cậu ta từ mạng 3G đã thành công nâng cấp lên mạng 5G.

Cậu ấy càng học được nhiều động tác mới hơn, từ đơn giản đến phức tạp, thậm chí còn biết nhảy nữa.

7.

Không lâu sau, tôi bắt đầu nhập học, là ngôi trường đại học mà tôi luôn mong ước.

Tô Ninh tình cờ lại là bạn cùng phòng với tôi.

Tô Ninh nhìn tôi, giọng điệu trêu chọc: "Cậu vẫn chưa gặp được 'anh chàng lau sàn' à?"

Nhắc đến chuyện này là tôi lại tức, Hứa Ngôn đã hứa sẽ gặp mặt tôi nhưng mà lại kéo dài đến cả tháng trời.

Mỗi lần hỏi anh ta, anh ta đều nói bị kéo đi tập huấn khép kín, không thể ra ngoài được.

Buổi tối, cả phòng chúng tôi ngồi lại với nhau để ăn mừng lần đầu gặp mặt.

"Mệt thật, ngày mai bắt đầu huấn luyện quân sự rồi, có thể không tham gia huấn luyện quân sự được không?"

Hu hu hu, với một người như tôi, có thể nằm thì sẽ không đứng, huấn luyện quân sự đúng là một cực hình.

"Nghe nói sinh viên trường J kế bên sẽ đến làm huấn luyện viên cho chúng ta đấy."

"Hôm nay tớ đi ngang qua sân vận động thấy các huấn luyện viên đang tập hợp, tớ thấy một người siêu đẹp trai."

Tô Ninh lập tức hào hứng, "Nói nhanh, đẹp trai cỡ nào?"

Cô ấy nhìn tôi đang rất bình thản: "Ngữ tỷ, sao cậu không phấn khích vậy?"

"Bây giờ tôi không hứng thú với trai đẹp nữa."

Tô Ninh sờ trán tôi: "Thật hay giả đây? Không sốt mà, chẳng lẽ đầu bị kẹp cửa rồi?"

Tôi lườm cô ấy một cái, "Muốn ch/ết hả?"

"Xin lỗi, xin lỗi, nhưng cậu bây giờ khác hẳn trước đấy." Tô Ninh tròn mắt nhìn tôi: "Có phải cậu thích 'anh chàng lau sàn' đó rồi không?"

Tôi siết chặt ngón tay, các khớp xương kêu răng rắc.

Kể từ lần tôi đánh bạn trai cũ của bạn tôi khiến anh ta nằm một chỗ đòi bồi thường tôi tám tệ tám thì rất lâu tôi đã không đánh ai rồi.

"Tớ có việc phải đi trước." Tô Ninh vội vàng chạy trốn.

Lúc này Hứa Ngôn gửi tin nhắn WeChat cho tôi.

Hứa Ngôn: [Cậu đang làm gì thế? (Nghiêng đầu, lắc lư, đôi mắt lấp lánh như viên ngọc, khuôn mặt điển trai hơi nở nụ cười).]

Tôi cảm thấy tốc độ mạng của thằng nhóc này có vẻ sắp vượt qua tôi rồi.

Tôi: [Đang nghĩ không biết huấn luyện viên có đáng sợ không.]

Hứa Ngôn: [Tin tôi đi, tuyệt đối không đáng sợ.]

Tôi không tin.

Trợ lý lớp đăng những yêu cầu liên quan đến huấn luyện quân sự trong nhóm. Kéo dài hai tuần, mỗi sáng 6 giờ 30 phải tập hợp, kết thúc lúc 9 giờ tối, giữa ngày còn có nhiều khung giờ khác nhau.

Nói chuyện qua lại vài câu, tôi không thèm để ý đến Hứa Ngôn nữa, không có hứng thú.

Loading...