Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đích nữ xuất kích - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-09-20 10:06:28
Lượt xem: 1,529

6

Một đoàn người vội vàng chạy đến hậu viện, liền nhìn thấy Vương Uyên Uyên không mảnh vải che thân bị một người phụ nữhung dữ đang tát đến nỗi nằm dài trên mặt đất.

Các công tử ở đólần lượt quay mặt đi, các nữ tử thì dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Vương Uyên Uyên.

Phó Thanh Dật trầm mặt, quát lớn: "Hỗn xược."

Ta lập tức bảo mấy người kéo nhị thẩm của Vương Linh ra, vội vàng khoác cho Vương Uyên Uyên một chiếc áo.

Nhị thẩm của Vương Linh thấy là Thái tử cũng không dám làm ầm ĩ nữa, tức giận nói: "Thái tử điện hạ, ngài phải làm chủ cho thiếp thân, tiện nhân này giữa ban ngày ban mặt dám câu dẫn phu quân của thiếp thân."

Vương Uyên Uyên khóc đếnhoa lê đái vũ, vẻ mặt đáng thương: "Thái tử điện hạ, thiếp không có, là hắn ép buộc thiếp."

Nhị thẩm của Vương Linh cười lạnh một tiếng: "Rõ ràng là ngươi chủ động, mọi người đều nhìn thấy."

Vương Uyên Uyên có chút nóng nảy: "Thái tử điện hạ, ngài phải giúp thiếp, thiếp là di nương của Kinh Khê Nhan, chúng ta là người thân."

Ta lạnh mặt, Vương Uyên Uyên này, đúng là đồ ngu xuẩn, vậy mà dám trước mặt mọi ngườinhận họ hàng với Phó Thanh Dật cơ đấy.

Phó Thanh Dật nhìn ta, ánh mắt có chút không vui.

Ta nhìn Vương Uyên Uyên, thản nhiên nói: "Ta không hiểu ngươi đang nói gì, phụ thân ta chưa từng nạp ngươi, ta cũng không có di nương nào như ngươi."

"Ta thấy ngươi là chó cùng đường, muốn lợi dụng ta để Thái tửbao che thiên vị, tha c.h.ế.t cho ngươi đúng không?."

"Nhưng thiếp đến cùng với tỷ tỷ mà." Vương Uyên Uyên tức giận nói.

"Lời này của ngươi càng buồn cười hơn, yến tiệc kiểu này làm gì có chỗ cho tiểu thiếp xuất hiện, ta từ nhỏ đã hiểu quy củ, sao có thể ngay cả chuyện này cũng không biết."

Mọi người xung quanh đều lộ ra vẻ mặt đồng tình, sau đó thì thầm to nhỏ.

"Đây là nhà mẹ đẻ của Thái tử, người Kinh gia sao có thể ở đây làm mất mặt Thái tử, rõ ràng là muốn vu oan Thái tử."

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

"Đúng vậy, Kinh gia quy củ nghiêm khắc, sao có thể để loại kỹ nữ này vào cửa."

Vương Uyên Uyên sững sờ, lúc này nàng ta mới phản ứng lại, mình đã bị ta tính kế, hét lên: "Kinh Khê Nhan, ngươi cố ý hãm hại ta!"

Ta lộ ra vẻ mặt không hiểu, tỏ vẻ mình không biết gì cả.

Chẳng mấy chốc quan phủ phái người đến, điều tra rõ hộ tịch của Vương Uyên Uyên vẫn còn ở kỹ viện, nói nàng ta là từ kỹ viện chạy trốn.

Nhị thẩm của Vương Linh như phát điên muốn lôi Vương Uyên Uyên về kỹ viện, đồng thời nói muốn bảo lão tú bà  trông coi cho kỹ, cả đời cũng không cho nàng ta chuộc thân.

Vương Uyên Uyên sợ hãi đến mức tê liệt ngồi trên mặt đất, hoảng sợ nói: "Không thể nào, rõ ràng thiếp đã được lão gia chuộc ra rồi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/dich-nu-xuat-kich/chuong-4.html.]

Ta thờ ơ nhìn nàng ta, cũng chỉ có nàng ta ngu xuẩn, vậy mà lại tin lời phụ thân háo sắc của ta thôi.

Phụ thân ta sao có thể bỏ ra được bạc chuộc thân, nói là chuộc, bất quá chỉ là mượn từ tú bà về chơi vài năm, những sính lễ nạp thiếp kia cũng chỉ là hư danh, không ghi vào gia phả, cũng không xóa bỏ nô tịch, vậy thì không tính là thật.

Phó Thanh Dật lạnh lùng nói: "Nếu đã như vậy, thì đưa nàng ta về nơi mình nên ở đi."

Vương Uyên Uyên hao hết tâm tư mới dỗ được phụ thân ta đưa nàng ta ra ngoài, sao có thể muốn quay lại, sắc mặt lập tức trắng bệch.

Lúc người ta chuẩn bị lôi nàng ta đi, nàng ta đột nhiên hét lớn: "Thái tử điện hạ! Ngài không thể g.i.ế.c thiếp, thiếp có một bảo vật tuyệt thế - thuốc nổ! Nhất định có thể giúp ngài thống nhất Cửu Châu!"

7

Ta không biết thứ thuốc nổ này là thứ gì, chỉ biết Vương Uyên Uyên nói nhỏ bên tai Phó Thanh Dật mấy câu, ánh mắt của Phó Thanh Dật liền thay đổi.

Sau đó nhị thúc, nhị thẩm của Vương Linh bị khuyên trở về nhà, khách khứa bị giải tán, ngay cả ta, cũng bị Phó Thanh Dật phái thị vệ đưa về.

Hắn vuốt ve tóc ta, ánh mắt dịu dàng: "Khê Nhan, nàng về trước đi, ta chỉ hỏi nàng ta vài câu, hỏi xong sẽ đến tìm nàng."

Ngày hôm sau, hắn đến, nhưng không phải để tìm ta.

"Khê Nhan, để Uyên Uyên làm tỷ tỷ của nàng được không? Lúc đại hôn, Uyên Uyên sẽ cùng nàng gả cho ta." Hắn nói như vậy.

Ta không thể tin được nhìn hắn, cảm giác mình nghe nhầm.

Vương Uyên Uyên đi theo bên cạnh Phó Thanh Dật, thân mật khoác lấy vai hắn, nũng nịu nói: "Thái tử ca ca, muội muội hình như không đồng ý đâu."

Phó Thanh Dật vỗ vai Vương Uyên Uyên, vẻ mặt thâm tình chưa từng có.

Sau đó hắn lại nói với ta: "Kinh Khê Nhan, nàng hiểu chuyện một chút."

"Thái tử, chàng bị nàng ta bỏ bùa mê thuốc lú rồi sao?"

Lúc này, ta rất nghiêm túc hỏi hắn.

Vương Uyên Uyên là một nữ tử xuất thân từ kỹ viện, tiểu thiếp của phụ thân ta, vậy mà hắn lại muốn ta và nàng ta làm tỷ muội, sau đó cùng hầu hạ một phu quân.

Ta xưa nay luôngiữ mình nghiêm ngặt, thận trọng với bổn phận vị hôn thê, đây là lần đầu tiên ta có dấu hiệu chống đối hắn.

Phó Thanh Dật hơi trầm mặt, sau đó ôn tồn nói với Vương Uyên Uyên: "Uyên Uyên, nàng ra ngoài ăn bánh ngọt chờ ta trước đi, ta khuyên nàng ấy một chút."

Vương Uyên Uyên oán hận nhìn ta, độc ác nói: "Chỉ bằng ngươi một người cổ đại cũng muốn hại ta, ta chính là muốn cướp đi tất cả của ngươi. Nhân tiện nói cho ngươi biết, Thái tử ca ca đã đáp ứng ta rồi, ngươi chỉ là đồ hồi môn của ta thôi, ta sẽ cùng Thái tử ca ca sống bên nhau trọn đời trọn kiếp, chỉ có hai chúng ta."

Ban đầu ta tưởng rằng Nga Hoàng Nữ Anh (Nga Hoàng, Nữ Anh - hai người vợ của vua Thuấn, điển tích về việc chung chồng) đã đủ nhục nhã rồi, hóa ra còn có thứ đáng khinh hơn.

 

Loading...