Đỉnh lưu tỏ tình, ảnh đế ghen rồi! - C4
Cập nhật lúc: 2024-10-21 16:07:59
Lượt xem: 338
Đạo diễn sau khi xem xong tin nhắn, cũng không nhịn được mà bật cười gượng gạo: "Cô Ninh này, mối quan hệ của cô với mọi người tốt thật đấy, ai cũng thích nhắn tin với cô."
Cách nói tinh tế: Quan hệ xã hội của cô tốt thật.
Kém tinh tế: Cô giỏi câu cá quá.
Tôi nghĩ hình tượng của mình trước mặt khán giả đã hoàn toàn sụp đổ rôi.
Muốn ch, muốn biến thành con khỉ mà tát vào mặt hai người họ.
7
Sự thật chứng minh, đây mới chỉ là khởi đầu của việc "ch vì nhục"
Trong những lần quay sau đó, hai người này giống như cố tình đối đầu nhau, hoàn toàn không hợp nhau chút nào.
Mỗi ngày quay chương trình hẹn hò xong, não tôi gần như đã ch.
Lo lắng từng chút một, tôi cố chịu đựng đến khi buổi quay hôm nay kết thúc, rồi nhanh chóng chạy về phòng của mình.
Vừa nằm xuống chưa đầy một phút, điện thoại đã rung lên.
Là tin nhắn của Cố Thời Cảnh.
【Lần trước mấy tin nhắn đó thực sự là người khác đè tay anh gửi, anh thua trò chơi mạo hiểm… 】
【Em đừng không tin.】
【Em yên tâm, anh tuyệt đối không phải là người không đáng tin như người ta nói đâu.】
Tôi dở khóc dở cười, không ngờ Cố Thời Cảnh lại đặc biệt nhắn tin giải thích chuyện này.
Tôi đã bảo mà, tính cách của anh ta sao lại có thể gửi cho tôi nhiều tin nhắn như vậy.
Hóa ra lần đó anh ta thua trò chơi mạo hiểm mới gửi, vậy là hợp lý rồi.
Tôi cầm điện thoại lên, định nhắn tin trả lời anh ta.
Ngay lúc đó, Kỷ Yến cũng nhắn tin cho tôi.
Em ấy gửi cho tôi một bức ảnh chụp màn hình.
Nội dung là bình luận của fan dưới bài đăng Weibo của em ấy: 【Kỷ Yến là người đàn ông đẹp trai nhất thế giới, không có ai thứ hai.
【Chị ơi, chị phải tin vào con mắt nhìn người của mình.】
Tôi thở dài, miễn cưỡng trả lời: 【Đúng đúng đúng, Kỷ Yến đẹp trai nhất.】
Nhưng vừa gửi đi, tôi mới nhận ra có điều gì đó không đúng.
Hình như tôi không nhấn vào avatar của Kỷ Yến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/dinh-luu-to-tinh-anh-de-ghen-roi/c4.html.]
Vào kiểm tra thì, trái tim tôi đã xịt keo cứng nhắc.
Tôi đã gửi tin nhắn cho Cố Thời Cảnh.
Theo phản xạ, tôi định thu hồi lại tin nhắn.
Nhưng đúng lúc đó, điện thoại bị treo.
Khi tôi khởi động lại điện thoại, tin nhắn đã không thể thu hồi được nữa.
Tôi vội vàng nhắn tin giải thích cho anh ta, nhưng tin nhắn đã gửi đi rất lâu mà không thấy Cố Thời Cảnh trả lời.
Tâm trạng tôi bắt đầu bực bội không rõ lý do.
Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa.
Bên ngoài, giọng của đạo diễn có chút lo lắng: "Cô Ninh, không xong rồi, Kỷ Yến và ảnh đế Cố uống say rồi đánh nhau, cả hai đều khóc rồi..."
Đánh nhau sao?
Tôi giật mình đến nỗi điện thoại rơi xuống mặt.
Thực sự không thể trách tôi quá kinh ngạc.
Dù là Cố Thời Cảnh hay Kỷ Yến, trong ký ức của tôi, dường như chưa bao giờ thấy họ khóc.
Khi ở bên Cố Thời Cảnh một năm, có lần bị đồ đạo cụ rơi trúng xương mà anh ta còn không "hừ" một tiếng.
Còn Kỷ Yến, kể từ khi được nhận nuôi về, tôi chỉ nhớ em ấy chỉ có một hình ảnh luôn mỉm cười, chưa từng thấy em ấy khóc.
Vậy mà giờ đây họ lại khóc?
8
Tôi hơi ngơ ngác khi theo đạo diễn đến bờ biển.
Chưa đi được bao xa, tôi đã nhìn thấy hai người đang vật lộn với nhau.
Cố Thời Cảnh nhắm thẳng vào mặt của Kỷ Yến mà đánh, còn Kỷ Yến cũng không chịu thua, cứ nhắm vào cơ bụng của anh ta mà ra tay.
Mấy nhân viên xung quanh cố ngăn cản nhưng không thể tách họ ra, vừa cản vừa khuyên: "Hai người này say rượu còn khó kiểm soát hơn cả heo vào ngày Tết, kéo không nổi."
Tôi: "..."
Cảnh tượng thật sự quá hoành tráng, tôi đứng bên cạnh phân vân không biết có nên tiến lên hay không, thì một nhân viên đã nhanh chóng phát hiện ra tôi.
Vừa nhìn thấy tôi, cậu ta lập tức quỳ xuống, động tác nhanh nhẹn đến mức làm tôi ngơ ngác.
Chưa kịp phản ứng, cậu ta đã quỳ lê tới bên cạnh tôi, nắm chặt lấy tay tôi và nói: "Ninh lão sư, cô là thần hộ mệnh của tôi!"
Tôi: "??"