Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

ĐỊNH MỆNH TRONG MƠ - C12

Cập nhật lúc: 2024-09-26 20:29:50
Lượt xem: 516

Cơ hội này thật đáng giá, đó là một doanh nghiệp lớn mà tôi đã hướng tới từ lâu.

 

Vì tò mò, tôi hỏi ông Trần: "Tại sao lại phải giấu diếm?"

 

Ông ta đáp: "Tiểu Dã hiện tại đang rất phụ thuộc vào cô. Nếu biết tôi sa thải cô, chưa biết chừng nó sẽ tìm tôi tính sổ."

 

"Ông đánh giá cậu ấy quá vội rồi."

 

"Nó là con trai tôi, tôi hiểu rõ nhất."

 

Dừng một lúc, ông Trần nói thêm:

 

"Bây giờ tách hai người ra là thời điểm tốt nhất — khi nó vẫn chưa lún quá sâu."

 

Hóa ra, ông Trần biết hết mọi chuyện, không gì có thể qua mắt được ông ta.

 

Ông ta để tôi tự chọn.

 

Cái này còn phải suy xét sao?

 

Tôi dứt khoát chấp nhận offer thực tập.

 

Ngày rời đi, tôi rất bình thản.

 

Tôi giảng nốt cho Trần Vọng Dã bài kiến thức trọng tâm cuối cùng trong thi cử.

 

Sau đó gấp sách lại, nói: "Đến đây thôi."

 

Trần Vọng Dã không nhận ra gì, vừa ngáp một cái rồi đi ngủ.

 

Sau khi cậu ấy ngủ, tôi liền kéo chiếc vali cũ kỹ, lặng lẽ khép lại cánh cửa.

 

Bước tiếp trên con đường thuộc về cuộc đời tôi.

 

17

 

Công việc mà Chủ tịch Trần giới thiệu ở thành phố C.

 

Đó là một doanh nghiệp thuộc top 500 thế giới, thực sự là một cơ hội hiếm có.

 

Tôi phấn khích như được tiếp thêm năng lượng.

 

Lao vào làm việc chăm chỉ, không ngừng tích lũy kinh nghiệm.

 

Ngoại trừ lần về để bảo vệ luận án tốt nghiệp, tôi hầu như không trở lại thành phố A.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/dinh-menh-trong-mo/c12.html.]

Thoáng cái, hai năm trôi qua.

 

……

 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

Trở lại thành phố A là vì sự thay đổi trong công việc.

 

Tôi đã từ chức ở doanh nghiệp lớn kia và nhảy sang làm cho một tập đoàn thuộc sở hữu của nhà họ Trần.

 

Nguyên nhân không có gì khác, Trần thị trả lương cao hơn.

 

Những ngày sau khi nhảy việc khá là gió yên sóng lặng.

 

Cho đến ngày thứ Sáu đó.

 

Bộ phận của chúng tôi đến Đại học A tổ chức hội chợ việc làm.

 

Trước giờ khai mạc, tôi ngồi ở hậu trường chơi game.

 

Bên ngoài dường như có ai đó đến.

 

Các đồng nghiệp ở cửa đang chào hỏi rất nhiệt tình.

 

Tôi thuận miệng hỏi: "Ai vậy?"

 

Người bạn chơi game cùng tôi đáp: "Con trai của ông chủ."

 

"Trần Như Sơn hay Trần Lạc Thủy, hay là..."

 

"Người nhỏ tuổi nhất, Trần Vọng Dã."

 

Tôi sửng sốt.

 

Người bạn chơi game nhắc: "Này?! Này?! Bung skills đi chứ, sắp bị thằng địch hành ra bã kìa."

 

"Trần Vọng Dã, không phải cậu ấy đã ra nước ngoài rồi sao?"

 

"Ai mà biết, nghe nói đã đưa đi nước ngoài, tự nhiên cậu chủ nhỏ bỗng chốc thay đổi, chủ động học lại một năm để tham gia kỳ thi đại học, đã vậy còn đậu vào Đại học A!"

 

Người bạn của tôi tặc lưỡi ngạc nhiên:

 

"Cậu nói xem có thần kỳ hay không, lúc đầu cứ tưởng là học sinh cá biệt chẳng còn trông đợi gì, nháy mắt đã trở thành bảo bối trong mắt ông chủ…… Thôi, đừng đùa nữa, cậu ấy vào kìa."

 

Tôi vô thức ngẩng đầu lên.

 

Thân hình đó, quen thuộc đến mức khiến tim tôi như lỡ đi một nhịp.

 

Loading...