Độc giả, đừng tiêu chuẩn kép nữa! - Chương 6. Tranh giành với ai?
Cập nhật lúc: 2024-10-13 09:37:00
Lượt xem: 60
Lâm Minh Châu dường như cũng nghĩ đến quá khứ của tôi, lo lắng nói:
"Chị, em không có ý gì khác, chị đừng giận, sau này cha mẹ sẽ bù đắp cho chị."
"Mọi người yêu chị rất nhiều, dù sao chị cũng là chị gái của em."
Tôi mỉm cười lắc đầu: "Em là em gái ruột của chị, chị tức giận cái gì, nhưng rõ ràng là em không vui."
Cô lắc đầu: "Em không có."
Kỳ thật Lâm Minh Châu nhận ra thái độ khác biệt của cha mẹ đối với cô và anh trai, trong lòng luôn có chút không vui.
Nhưng cô nhớ tới từ nhỏ đến lớn cha mẹ đối với mình yêu thương, anh trai hôm nay lại bảo vệ cô như vậy, cô cảm thấy mình không nên tính toán chi li.……
Tôi đã suy nghĩ cẩn thận về cấu trúc gia đình của nhà họ Lâm.
Nếu chia theo giai cấp, cha mẹ Lâm là cấp trên, tôi và Lâm Minh Châu đều là cấp dưới.
Người phía dưới nhận lấy mọi thứ phải dựa vào cấp trên cho.
Nhưng họ là cha mẹ, những gì chúng tôi có, tất nhiên đều là những thứ họ cho.
Mà vấn đề nằm ở Lâm Minh Dương.
Cũng đều là con của nhà họ Lâm, Lâm Minh Dương thậm chí không phải là con ruột, nhưng hắn vẫn có địa vị cao hơn.
Anh trai nuông chiều em gái.
Anh trai bảo vệ em gái.
Anh trai không thể bắt nạt em gái.
Nuông chiều, bảo vệ, bắt nạt, đều là những thứ hắn đơn phương gây ra cho chúng tôi.
Nếu tôi không nhầm, Lâm Minh Dương hẳn là được nhà họ Lâm bồi dưỡng làm người thừa kế.
Một cô con gái nhỏ đơn thuần, không rành chuyện đời.
Một cô con gái lớn đã sống ở ngoài nhiều năm, nói không chừng có thể đã hư hỏng.
Lâm Minh Dương là người thừa kế bọn họ dốc lòng bồi dưỡng nhiều năm, dùng để gánh vác trọng trách lớn, nhà họ Lâm tự nhiên không thể từ bỏ.
[Tôi vẫn nghĩ không công bằng, bọn họ đều là con gái của nhà họ Lâm, Lâm Minh Châu đã có được tình yêu thương của cha mẹ và anh trai từ khi còn nhỏ, nhưng Y Y đã phải chịu khổ hơn mười năm. ]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/doc-gia-dung-tieu-chuan-kep-nua/chuong-6-tranh-gianh-voi-ai.html.]
[Nghĩ thế thì đúng rồi, một người thì nhận hết yêu thương, người còn lại thật là đáng thương. ]
[Không ai chú ý người tàng hình Lâm Minh Dương sao? Hắn với Lâm Minh Châu giống nhau, sống an nhàn sung sướng mười tám năm, nhưng Lâm Minh Châu đạt được tình yêu vốn là của mình, Lâm Minh Dương mới là người chiếm vị trí của Lâm Y.]
Tôi liếc mắt xem thường, loại khung trò chuyện thiểu năng này không cần để ý tới.
Họ luôn cảm thấy rằng Lâm Minh Châu và tôi đang ở trong một "mối quan hệ cạnh tranh".
Cấp trên có quyền kiểm soát hầu hết các nguồn lực, chẳng hạn như Lâm Minh Dương.
Người phía dưới thì phải tranh nhau đến c.h.ế.t để giành sự ưu ái của cấp trên?
Cho dù tranh, vậy cũng phải tranh với Lâm Minh Dương.
Để công cha thân phận của tôi với công chúng, nhà họ Lâm đã tổ chức một bữa tiệc nhận thân cho tôi.
Tôi và người trong giới “phú nhị đại” đều không quen biết, nên mẹ Lâm bảo Lâm Minh Châu dẫn tôi đi làm quen mấy người bạn.
[Trời ơi, Lâm Minh Châu sẽ dẫn nhóm chị em đi cô lập Y Y, tôi thấy truyện thiên kim thật giả đều viết như vậy.]. “
[Quỷ lầu trên kia, Lâm Minh Châu không phải thiên kim giả. ]
Cái khung trò chuyện kia lại ố dề thinking rồi, tôi và các cô gái rất hợp nhau.
Bọn họ là bạn bè của Lâm Minh Châu, còn tôi là chị gái của Lâm Minh Châu.
Lâm Minh Châu thích tôi, bọn họ tự nhiên sẽ rất tốt với tôi.
Ngược lại là đám anh em của Lâm Minh Dương......
Từ xa tôi đã nghe thấy tiếng họ bàn tán.
"Được nha, Minh Dương, không ngờ cậu lại không phải là con ruột nhà họ Lâm."
" Ha ha, có phải là con ruột hay không, không quan trọng, chú Lâm giữ Minh Dương lại, đã nói rõ ý định sẽ giao Lâm thị cho cậu rồi.」
"Cũng đúng, không trông cậy vào Minh Dương, chẳng lẽ trông cậy vào con bé bệnh công chúa, hay là tên nhà quê cô nhi viện kia?"
Lâm Minh Châu cũng nghe thấy.
Cô luôn luôn không có tính nhẫn nại, ngay lập tức chạy đến.
"Chu Tống! Anh nói ai có bệnh công chúa?"
"Anh còn dám mắng chị của tôi, anh mới là nhà quê, cả nhà anh đều là nhà quê!"